ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 73

Thấy manơcanh sắp đổ, Tử Tề đưa tay ra đỡ, vô tình làm cánh tay còn

lại cũng gãy nốt.

Cả hai hét lên: “A!”

Mỗi người cầm một cánh tay gãy, đưa mắt nhìn nhau, cùng bật cười.

Tử Tề đề nghị: “Tôi sửa cho!”

“Không cần đâu.” Hiểu Khiết ái ngại, định lấy lại cánh tay anh đang

cầm.

Tử Tề cố ý giơ cao cánh tay đó lên, “Công chúa mắt thâm, nhìn cái mặt

cô xem, giống hệt tôi đây này. Mấy ngày không ngủ rồi hả? Nghỉ một lát đi,
uống cà phê cho tỉnh táo hẵng. Cánh tay này bị gãy cũng có phần trách
nhiệm của tôi, để tôi giúp cô gắn lại.” Anh giật lấy cánh tay Hiểu Khiết
đang cầm, lệnh cô ngồi xuống.

Hiểu Khiết mở nắp cốc cà phê, nhấp từng ngụm một, hỏi Tử Tề: “Ê, rốt

cuộc anh ở bộ phận nào vậy? Tại sao lần nào tăng ca tôi đều gặp anh thế?”

“Tôi ở bộ phận nào không quan trọng, chỉ cần cô đừng tăng ca rồi gây

rắc rối thì chắc chắn sẽ không gặp phải tôi!” Tử Tề cầm hai cánh tay
manơcanh, quan sát chỗ bị gãy.

Hiểu Khiết nhìn anh, lòng đầy nghi hoặc.

Người gì mà kỳ quái, lần nào làm thêm giờ cũng gặp phải anh ta là thế

nào? Anh ta cũng giống cô, vì lý tưởng nên phải nỗ lực hết mình?

Cô dựa lưng vào chiếc giường kê đệm Simmons cho người đẹp ngủ

trong rừng, mệt mỏi nhấm nháp cà phê, xem Tử Tề đang cố gắn hai cánh
tay của manơcanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.