ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 34

nhưng ánh mắt tôi chưa từng bắt gặp một hình ảnh nào ngời sáng giữa ánh
trăng rằm đẹp tựa hình ảnh người phụ nữ đang ngồi ngay trước mặt tôi lúc
này.

Để thêm phần vui tươi, thoải mái trong lần đi dạo ở vườn tối hôm đó, công
nương Kirati mặc một bộ kimono lụa màu trắng, nổi bật bởi những họa tiết
đỏ trên nền vải trắng muốt, nàng đẹp tựa như một đóa hoa trạng nguyên mà
tôi từng được ngắm trong vườn bách thảo Takarazuka mùa thu năm ngoái.
Ánh trăng rẽ mây hiện ra tròn đầy, soi sáng đóa trạng nguyên kiêu sa ngập
tràn sức sống. Khi công nương Kirati ngước mắt ngắm trăng, những ngọn
gió nhè nhẹ thổi mơn man qua làn tóc mây ngọc ngà nhuộm đầy ánh bạc. Cả
hồn tôi thẫn thờ chìm vào đôi mắt long lanh đang đong đầy ánh trăng thanh
ấy.

Nàng ngồi duỗi chân hướng về phía tôi. Đôi chân nàng trắng ngọc ngà, thon
gọn và tròn đầy. Nàng hơi ngả mình ra phía sau, thả hồn vãn cảnh đẹp của
thiên nhiên một cách vô cùng thoải mái.

“Nopporn, cậu có cảm thấy vô cùng dễ chịu trong một đêm tuyệt đẹp như
thế này không?”. Nàng hỏi với giọng nhè nhẹ, hướng ánh mắt long lanh
sang nhìn khiến tôi giật thót mình vì nãy giờ tôi vẫn mê đắm trong vẻ đẹp
thanh khiết của nàng.

“Tôi không tìm được ngôn từ nào có thể diễn tả cảm giác dễ chịu của mình
lúc này. Cảm giác ấy nằm ngoài khả năng diễn đạt của tôi”. Tôi hồi hộp trả
lời.

“Thế nó có làm cho cậu nhớ nhà không?”.

“Tôi xa nhà đã hơn ba năm, nhiều khi cũng thấy nhớ nhà, nhưng lâu dần, nỗi
nhớ ấy cũng vơi đi”.

“Rồi cậu không còn nhớ nhà nữa à?”.

“Vâng, ít nhất cũng là trong lúc này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.