ĐẰNG SAU BỨC TRANH - Trang 35

“Cậu trái ngược hoàn toàn với ta, trong khung cảnh yên bình và vào thời
điểm tâm hồn hòa làm một với vẻ đẹp thiên nhiên như lúc này, ta không thể
nguôi nỗi nhớ tới những gì ta yêu quý nhất. Ta nhớ cha mẹ và các em trong
ngôi nhà tràn đầy hạnh phúc và yên bình của mình, nhớ tới cuộc sống của
mười năm về trước, khi mà mọi người vẫn đang sum vầy trong cùng một
nhà và nhớ tới cuộc sống của ta lúc đó, một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc và
biết bao hoài bão. Trong khung cảnh thế này mà không nhớ nhà thì cậu thật
là cứng rắn đấy Nopporn ạ”.

Tôi muốn trả lời ngay và suýt chút nữa đã buột miệng rằng, những khi ở
trước mặt nàng, trước vẻ đẹp và sự quyến rũ đến nao lòng của nàng, tôi chưa
khi nào nghĩ đến một điều gì khác, mà cũng thật khó để nghĩ đến một điều gì
khác. Tôi không dám nói thẳng ra, bởi ngay chính bản thân tôi lúc này cũng
không rõ vì sao mình lại có những suy nghĩ như vậy.

“Tôi không phải là người cứng rắn, nhưng tôi cần phải tập trung cho việc
học hành. Ngoài ra, tôi cũng xin được bày tỏ chân thực rằng, ngay lúc này
đây, tôi thấy rất vui với việc mình đang giúp ích được cho công nương”.
Không biết điều gì đã khiến cho tôi giãi bày chút tình cảm chân thật của
mình ra lúc đó.

“Cậu có vẻ thích tập nói lời hay ý đẹp mất rồi”.

Tôi nhìn đi hướng khác, nàng nói tiếp, “Cậu còn học tiếp ở đây mấy năm
nữa?”.

“Khoảng năm năm nữa, bởi sau khi học xong, tôi định tìm một công việc ở
đây làm trong một thời gian để lấy kinh nghiệm”.

“Lâu đấy. Rồi cuối cùng cậu sẽ trở thành người Nhật luôn, không biết chừng
sẽ kết hôn với một người phụ nữ Nhật mà cậu vốn tôn thờ, sau đó ở lại đây
luôn”.

“Ồ, không thể thế được!”. Tôi vội phản biện ngay sau đó, “Đúng là tôi thần
tượng sự phát triển vượt bậc của Nhật Bản và tôn thờ phụ nữ Nhật, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.