ĐẶNG THÁI SƠN - NGƯỜI ĐƯỢC CHOPIN CHỌN - Trang 38

kiến là họ dùng một sợi dây thun dài, buộc chặt tay cầm của cánh
cửa để khi mở thì phải đẩy vào, nhưng nếu từ bên ngoài kéo ra thì sẽ
có cảm giác như có ai đó đang ở trong phòng. Vì vậy mà nhóm của
Sơn lúc nào cũng giành được phòng trước.

Dưới tầng hầm này cũng là nơi các sinh viên tụ tập, bàn tán đủ

thứ chuyện, chẳng hạn như ai sẽ tham gia cuộc thi nào, ai sẽ lập kỷ lục
mới, kỳ thi thử sẽ tổ chức như thế nào, ở đâu… Ở đây, Sơn cũng nghe
được nhiều thông tin, nhưng anh cho rằng thật mất thời giờ để nói
chuyện tạp nhạp.

Việt Nam thì không chỉ người lớn mà cả trẻ em cũng thường phải

làm việc. Khi ra nước ngoài làm việc hay học tập, dù cuộc sống khó
khăn, họ vẫn cố gắng gửi tiền hay quà về cho gia đình ở quê nhà.
Sơn cũng vậy, anh cũng muốn gởi tiền về cho bố. Nhưng thực tế
thì anh chỉ có tiền học bổng thôi, với số tiền này, ăn còn không đủ.
Tiền học bổng của Liên Xô thì ưu ái hơn cho người châu Âu, còn đối
với những du học sinh đến từ các nước như Việt Nam, Cuba thì rất
ít. Ăn ở căng-tin thì không đủ tiền nên thường nhóm học sinh Việt
Nam hay tự nấu ăn với nhau, thế mà vẫn không đủ trang trải. Sơn
đành phải đi tìm việc làm thêm. Anh làm thợ tiện trong một cơ xưởng
về đồ điện, tiện những bộ phận của quạt máy, những đồ dùng gia
dụng. Anh ngâm tay trong hóa chất giải nhiệt nhiều giờ liền nên
tay chai ra, nhăn nheo, sần sùi. Với công việc này, nếu làm nhanh,
chính xác, số lượng nhiều thì sẽ được tiền nhiều. Sơn đã làm
thành thạo công việc này, dù bị rát tay nhưng anh vẫn cố gắng để có
thể tăng thu nhập. Tay Sơn nóng lên và bắt đầu bị lột da.

“Em làm gì thế này? Sơn, Em hãy nghỉ ngay. Em còn phải đàn

nữa đấy. Làm gì cũng được nhưng nếu công việc đó làm hư tay hay
ngón tay thì hãy nghỉ ngay!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.