ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 193

cả, trước đây anh ta đã chọn rất nhiều người nhưng đều không vừa ý. Với
lại chỉ là việc chụp ảnh thôi, đáp ứng anh ta có gì khó khăn đâu.”

Bị Bạch Lị Lị cự tuyệt, Giản Tình càng thêm phiền muộn. Cứ ở nơi quái
quỷ này, cô nhất định sẽ phát điên mất thôi.

“Nhiếp ảnh Lý, đây không phải vấn đề lãng phí mà là vấn đề nguyên tắc.
Nếu tôi có hứng thú thì đã sớm đáp ứng anh rồi, cũng không cần anh mỗi
ngày tới thuyết phục tôi. Mời anh về cho, việc tìm nhân viên chúng ta sẽ
thương lượng sau.”

Lý Duy giở giọng xem thường, “Cô thật sự không suy nghĩ thêm ư? Nói
không chừng khi xuất hiện trên áp-phích này, cô sẽ may mắn được tiến vào
giới nghệ thuật. Cảnh tượng lúc đó, bây giờ cô không tưởng tượng nổi đâu.”

Giản Tình hết nói nổi, bây giờ ngay cả chụp ảnh cho áp-phích cô cũng
không thích, Lý Duy lại còn muốn giúp cô tiến vào giới nghệ thuật, là cô
không nhạy bén hay là Lý Duy quá điên khùng?

Giới nghệ thuật quả là có nhiều cảnh tượng mà cô không thể tưởng tượng
nổi, nhưng cô có thể tưởng tượng được nếu cô thật sự tham gia vào giới
nghệ thuật thì anh hẳn sẽ nổi điên lên mất.

Thấy nói không lại anh ta, Giản Tình chỉ có thể lặng im, vẻ mặt không vui,
vùi đầu vào đống công văn, coi anh ta như không khí không thèm để ý đến.

Lý Duy cũng là người ý chí kiên định, bền bỉ, thấy Giản Tình không để ý
đến mình, anh ta cũng không vội mà tìm một cái ghế ngồi xuống gần cô,
nhàn nhã cầm tạp chí lên xem.

Nhìn hành động vô lại của Lý Duy, Giản Tình chỉ có thể lắc đầu bất lực.

Đến giờ ăn cơm trưa, Tiểu Lâm gọi điện thoại nói mấy ngày rồi không gặp
cô, muốn cùng cô đi ăn, hẹn cô đến nhà ăn gần công ty. Giản Tình nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.