ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 217

Người đàn ông lúc nào cũng phong độ, khiêm tốn nay lại lộ ra ánh mắt tàn
ác trước mặt cô, hơn nữa còn nói ra những lời dọa chết người, Bạch Lị Lị
cảm thấy mình như đang mơ, giấc mơ này là cơn ác mộng dị thường khủng
bố nhất cô từng gặp!

Đúng, nhất định là cô đang nằm mơ, nếu không tại sao bạch mã hoàng tử
của cô lại có người yêu chứ ? Hơn nữa tại sao hoàng tử lại không cưỡi bạch
mã cao quý mà là bạo long tà ác hung tàn? Lúc này vương tử đang đứng
trên bạo long, huy động vũ khí hướng về cô, nhất định đưa cô vào chỗ chết.

Nếu việc này là sự thật thì quả thật quá điên cuồng!

Sau khi ảo tưởng tan biến, Bạch Lị Lị vẫn nghe thấy giọng nói của Phương
Khiêm tiếp tục vang lên: “Yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô, nếu cô không
ngu ngốc, kế tiếp nên làm gì, hẳn là không cần tôi chỉ dạy chứ.”

Một lúc sau, Bạch Lị Lị dùng thanh âm yếu ớt nói: “Tôi sẽ đệ đơn xin từ
chức.”

Phương Khiêm nhíu mày, tâm trạng tốt lên, khẽ cười: “Không cần đệ đơn
xin từ chức, giờ tôi phê chuẩn cho cô chào tạm biệt luôn.”

Tiếp theo mọi người ở phòng quan hệ xã hội âm thầm tiễn bước trưởng
phòng đại nhân xinh đẹp kiêu ngạo của bọn họ, bộ dáng cô vẫn xinh đẹp
như cũ, nhưng bóng dáng khi rời đi lại vội vàng hoảng sợ, giống như có ác
long đuổi theo sau lưng.

Nửa đêm, ngồi trên sô-pha, dựa vào Phương Khiêm, Giản Tình vừa nhìn
tivi vừa gọt hoa quả, nhớ đến cảnh tượng lúc sáng mà vẫn cảm thấy sợ hãi:
“Sao anh lại phải dọa cô ấy như vậy, còn nói muốn bẻ gãy một bàn tay của
cô ấy, nói như vậy em nghe thế nào cũng cảm thấy đó là lời nói của kẻ lưu
manh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.