ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 225

Vừa đến chợ, Phương Khiêm đã gọi điện đến, hỏi cô đang ở đâu, Giản Tình
đang dạo quầy bán hải sản, cười nói với anh ở đầu kia điện thoại: “Em ở
chợ phía Tây, buổi tối chúng ta ăn cơm rang hải sản nhé?”

“Sao lại đi xa như vậy?” Anh nghe được chỗ của cô, có vẻ hơi hờn giận.

“Hải sản nơi này tươi hơn.” Cũng khó trách anh mất hứng, chạy xe từ công
ty đến chợ phía Tây cũng phải mất hơn mười phút, lại ngược đường về nhà.
Trời rét mà đi mua đồ xa như vậy, chắc anh cũng đau lòng thay cô .

“Mua xong chờ anh đến đón em.”

“Không cần, cửa chính của chợ là bến xe bus.” Giản Tình không muốn anh
vì cô chạy tới chạy lui, liền nhỏ giọng từ chối.

Nào biết anh không hề nghe cô, chỉ nói câu: “Anh đi ngay bây giờ”, sau đó
liền cúp máy.

Giản Tình nhìn chằm chằm di động trong chốc lát, môi nở nụ cười ngọt
ngào. Bên cạnh ông chủ quầy hàng đang bắt cá, ngẩng đầu lên nhìn thấy nụ
cười tươi như hoa, tay mềm nhũn, suýt nữa tự giẫm vào chân mình.

Bởi vì hải sản không thể để lâu, hơn nữa nguyên liệu mà Giản Tình sắp sửa
dùng đến mỗi loại đều mua một ít, trên tay là vài cái gói to ướt đẫm, cô sợ
dính đến quần áo, chỉ có thể nâng tay đưa ra xa, trong chốc lát, cô cảm thấy
thật quá sức mệt mỏi.

Đi đến cửa chợ, nhìn thấy mấy bà lão bán những loại rau xanh vườn nhà
trồng có vẻ rất tươi ngon, Giản Tình liền ngồi xổm xuống mua hai bó, trả
tiền xong đứng dậy đã thấy Phương Khiêm đứng bên cạnh.

“Sao anh lại xuống xe ở đây? Nơi này rất bẩn.” Nhìn anh mặc bộ đồ hàng
hiệu, lại bình thản đứng ở cửa chợ ướt sũng, Giản Tình cuống cuồng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.