ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 135

- Cháu đã thẩm vấn Bích Thuận, cô ấy một mực nói là do chú xui tìm

mối và mỗi lần như thế đều thưởng tiền cho cô ấy. Những nhà phát đơn
kiện, chú đều tìm cách đưa tiền để họ rút đơn. Dù sao cũng đã có chỉ đạo,
hồ sơ được lập sao cho có lợi nhất cho chú trong vụ này. Chú vẫn trả lời
đúng như cháu đã dặn trước đấy chứ?

Tôi gật đầu.

- Mệt mỏi quá!- Tôi thở dài, thú nhận- Lúc làm những việc ấy thì quên

hết mọi thị phi, chỉ đến lúc này mới thấy già mà dại.

- Cũng một phần tại dì cháu không quản chú- Nó cười nhếch mép- Dì

cháu có điểm giống mẹ cháu, quá tự tin về mình và cũng không hẳn yêu ai
hết mình, kể cả với bố cháu.

- Cháu nói vậy là làm sao?

- Ngoài cái bằng đại học cảnh sát- Nó nói- cháu còn có bằng thạc sĩ về

tâm lý học tội phạm. Lâu nay cháu mắc bệnh nghề nghiệp, luôn xét đoán
diễn biến tâm lý của những người xung quanh mình. Trong nhà, mẹ cháu là
người quyết đoán, bố cháu thì nhu nhược, chẳng bao giờ có chính kiến. Vì
thế thâm tâm mẹ cháu không coi trọng bố cháu. Từ bé cháu đã chứng kiến
cảnh bố mẹ cãi cọ nhau luôn. Rồi một thời gian dài ông bà “chiến tranh
lạnh” với nhau. Có lần cháu nghe mẹ mắng bố: Ông hèn lắm, đàn ông mà
hèn, tôi đã dơ đi chẳng thèm nói nữa. Từ lâu cháu hiểu, ông bà đã ly thân
song vẫn sống dưới một mái nhà, ăn cùng mâm và ngủ cùng giường.Từ lâu
bố cháu đã là người khách lạ trong nhà dưới con mắt của

mẹ cháu.

- Như vậy mà cũng giống trường hợp của chú dì ư? Chú vẫn trọng dì

và dì chưa bao giờ nặng lời với chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.