DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 204

Madelyne thở hổn hển. Duncan, hơi thở của nàng sợ đến mức

bay mất lập tức, không biết từ đâu xuất hiện ngay cạnh nàng.

Nàng cố quay lưng lại với hắn. Duncan không để nàng làm thế.

Hắn giữ lấy cằm nàng và buộc nàng nhìn lên hắn.

Hắn có mù mới không nhận thấy nàng đã khóc. Madelyne nghĩ

sẽ trao cho hắn một lời cáo lỗi ngắn gọn nhưng khoảnh khắc hắn
chạm vào nàng, nàng bắt đầu khóc nữa.

Duncan kéo nàng vào vòng tay hắn. Dường như hắn có ý định

ôm nàng mãi cho đến khi nàng lấy lại được sự kiểm soát bản thân.
Hắn rõ ràng là vừa xong thời gian bơi thường ngày, vì hắn ướt đẫm
từ đầu đến thắt lưng, nàng vừa khóc vừa thở dốc vừa nấc cạnh thảm
lông mềm mại bao phủ vùng ngực rộng của hắn.

“Anh sẽ cóng tới chết khi cứ ở trần mà đi dạo,” nàng nói với hắn

giữa tiếng nức nở. “Và lần này tôi sẽ không ủ ấm chân anh nữa
đâu.”

Nếu Duncan có trả lời nàng thì nàng cũng không nghe thấy.

Khuôn mặt nàng áp vào vai hắn. Nàng đang vuốt ve ngực hắn.
Duncan biết nàng thậm chí không nhận ra nàng đang làm gì, hoặc
hiểu được ảnh hưởng của việc ấy lên thân thể hắn.

Madelyne đột ngột cố đẩy Duncan ra. Nàng va vào cằm hắn, lẩm

bầm lời xin lỗi, và phạm một sai lầm khi ngước lên nhìn hắn. Miệng
hắn quá gần. Nàng không thể không nhìn chằm chằm vào nó, nhớ rõ
tất cả mọi xúc cảm nàng cảm nhận khi nàng chủ động hôn hắn ở
trong lều vào cái đêm đó.

Nàng muốn hôn hắn lần nữa.

Duncan ắt hẳn đọc được suy nghĩ của nàng, vì hắn chậm rãi hạ

môi xuống môi nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.