DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 236

của Louddon,” cô nói.

“Edmond bảo vệ mình ư?”

“Anh ấy đã làm thế,” Adela khẳng định. “Và anh ấy đề nghị gửi

mình tới chỗ chị gái của bọn mình, chị Catherine ấy. Anh ấy lo tất cả
những chuyện này quá sức chịu đựng của mình. Mình không muốn
đi đâu hết. Catherine lớn hơn mình rất nhiều, và chồng chị ấy thì
khác thường nhất…”

Madelyne đứng dậy và từ từ bước đến cửa sổ. Nàng mở cửa và

nhìn chăm chú ra nơi hoang dã. Nàng biết cần phải lấy lại kiểm soát
cho cơn giận sôi sục trong lòng nàng. “Cậu có biết, Adela, những
đứa trẻ người Sparta bị tách khỏi mẹ chúng từ rất sớm và được đưa
đến sống cùng với những người lính không? Những cậu bé được
dạy trộm cắp. Nó được coi là khéo léo nếu trở thành một tên trộm
giỏi.”

“Madelyne, cậu đang nói gì thế? Sao cậu có thể kể chuyện đó lúc

này?”

Madelyne xoay người, để Adela thấy dòng nước mắt chảy trên

đôi má nàng. Adela chưa từng thấy Madelyne khóc trước đây.

“Mình tìm sự an ủi trong những câu chuyện cổ, Adela. Chúng

thân thuộc với mình. Một khi đã bình tâm, mình có thể suy nghĩ cặn
kẽ. Sau đó mình có thể quyết định làm gì.”

Adela, sững người trước nỗi đau cô thấy trong mắt người bạn

gái, nhanh chóng gật đầu.

Madelyne lại nhìn ra cửa sổ. Nàng chằm chằm nhìn đỉnh đồi

thấp. Và ai sẽ cho sói của mình ăn khi mình đã ra đi, nàng tự hỏi. Thật lỳ
lạ khi hình ảnh Duncan hiện diện trong suy tưởng của nàng. Nàng
lẫn lộn giữa hắn với sói của nàng, rồi nhận ra hắn cũng cần được
chăm sóc nhiều như con thú hoang của nàng. Có lẽ hơn thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.