DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 292

“Khi Madelyne quá già để ra khỏi giường,” Duncan ngắt lời.

“Lúc đó tôi sẽ có lại sự bình yên.”

“Bình yên có thể rất chán,” Anthony nói bâng quơ và mỉm cười.

“Vợ cậu đã đưa một cuộc sống mới vào nhà cậu, Duncan.” Anthony
tìm cách khuyên giải Duncan với lý lẽ của mình.

Anh kết luận, từ cách Duncan giận dữ, rằng kế hoạch của anh

chẳng có tác dụng. Có lẽ thủ lĩnh của anh chỉ mới vừa nhận ra
Madelyne có ý nghĩa với hắn nhiều đến thế nào. Nếu đó là một tình
thế, Anthony cho rằng Nam tước của anh sẽ không chấp nhận nó.

Anh để Duncan ở lại với mớ suy nghĩ, cáo từ bằng một cái cúi

đầu, và đi.

Duncan mừng vì đơn độc. Hắn vẫn giữ hình ảnh con chiến mã

lao về phía cô vợ bé nhỏ dịu dàng của mình, hắn biết không bao giờ
quên được nỗi kinh hoàng ấy chừng nào mà hắn còn sống.

Nàng đã chiếm được con ngựa của hắn cũng như chiếm được

hắn. Duncan thấy nụ cười đầu tiên của mình khi hắn nhận ra
Madelyne đã hoàn thành một kỳ công ra sao. Edmond đã đúng.
Madelyne giờ là người bắt giữ, vì nàng sở hữu trái tim hắn.

Có sức mạnh bất ngờ xuất hiện cùng sự thật. Duncan đột nhiên

cảm thấy như thể hắn vừa kết thúc đợt huấn luyện 40 ngày nhanh
chóng. Hắn sẽ không phải phớt lờ Madelyne thêm nữa. Phải, hắn có
thể say mê nàng. Bên cạnh đó, hắn thừa nhận, đó là thời của quá
khứ khi hắn sử dụng bàn tay sắt cho mọi việc.

Hắn bắt đầu theo sau vợ hắn, dự định sẽ thuyết giảng nàng một

lát, rồi sau đó hôn nàng. Hắn vẫn còn giận dữ. Đó là lỗi của nàng, tất
nhiên. Nàng là người khiến tim hắn đập liên hồi. Nàng làm hắn sợ
chết khiếp. Hắn không thích cảm giác đó, không thích chút nào. Hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.