ĂN NHẬU TRONG NỀN KINH TẾ TRI THỨC
Một đại gia mời tôi và hai người bạn Mỹ cuối tuần vừa qua lên Long Thành
để chơi golf. Sau đó, anh đưa chúng tôi về một quân ăn rất đẹp cạnh bờ
sông Sài Gòn, chiêu đãi một bữa ăn tối với những đặc sản khó quên. Tôi rất
ấn tương với phong cách tiêu xài, hơn 42 triệu đồng cho một buổi chiều. Hai
người hạn Mỹ có hai quỹ đầu tư lớn nhưng họ đã xác minh ngay từ đầu là
họ không có ý định đầu tư hay làm ăn gì tại Việt Nam. Tóm lại đây hoàn
toàn là một buổi giao tiếp xã hội mà đại gia Việt muốn khoe khoang sự giàu
có sang trọng của mình với hai người xa lạ.
Ngày hôm sau, tôi mời anh bạn đại gia ăn trưa để trả lễ. Sẵn đang tổ chức
buổi Siêu Hội thảo về Đầu tư và Kinh doanh vào ngày 16/2/2012 đến đây,
tôi gởi anh một vé mời và hỏi anh có muốn giúp ban tổ chức bằng cách mua
10 vé với giá chiết khấu cho các nhân viên ban quản lý (chỉ có 7 triệu). Tôi
bảo đảm với anh là những kiến thức thực tế thu nhặt được từ 20 chuyên gia
và doanh nhân nổi danh sẽ có giá trị thực tiễn hơn 10 khóa học của chương
trình MBA. Anh từ chối và nói công ty anh (trên 2 ngàn nhân viên) không
tiêu sài vào các đề mục này. Tôi tôn trọng lập trường của anh và nói sẽ gởi
thêm 10 vé mới cho nhân viên anh để xem kiến thức mới có đáng 7 triệu
đồng như tôi tin tưởng.
Mỗi công ty có một văn hóa riêng và cuối cùng, chỉ có kết quả của doanh
thu và lợi nhuận cùng sự phát triển bền vững của thương hiệu, mới chứng
minh được hiệu năng của ban quản lý. Có nhiều con đường đến La Mã và
không có một công thức nào ứng dụng cho mọi tình thế.
Tuy nhiên, trong 3 năm qua, tôi làm “tư vấn không công” cho nhiều doanh
nghiệp Việt Nam, lớn và nhỏ, công và tư. Trong khi phân tích: các bản báo
cáo tài chính, tôi nhận thấy một mẫu số chung là các tiêu xài nhiều khoảng 4
lần về mục tiếp khách giải trí (từ 3% đến 10% doanh thu, tùy phân loại
ngành nghề). Trong khi đó, đề mục nghiên cứu và đào tạo lại ít bằng 1/10
các công ty nước ngoài có mô hình kinh doanh tương tự.