BÀI HỌC TỪ GARY
“Bài học từ Gary" có thể ứng dụng qua nhiều khía cạnh với các bạn trẻ
đang tìm việc làm hay các doanh nghiệp đang gặp khủng hoảng trong cơn
bão năm Thìn này. Căn bản của bài học là hai nguyên lý: (a) chăm chú đến
giải pháp, không phải vấn đề và (b) nếu biết sáng tạo, chúng ta sẽ tìm giải
pháp cho mọi vấn đề.
Tôi quen Gary Woodworth khi ông bước vào cửa hàng bán vật dụng thể thao
của người em họ, Tuấn, ở Van Nuys, California. Qua Mỹ năm 1975, Tuấn đi
làm bảo vệ được 4 năm, bị đuổi vì ngủ với cô quét dọn văn phòng. Anh chạy
ngược xuôi, vay mượn bạn bè bà con, cùng với tiền tiết kiệm cá nhân, hơn
250 ngàn đô la để mở tiệm bán lẻ. Tôi cũng là một nạn nhân bất đắc dĩ.
Hai năm đầu, cửa hàng sống chật vật nhưng cũng có khách và theo ngạn ngữ
của Mỹ, Tuấn “giữ được đầu mình khỏi mặt nước” (keep his head above
water). Anh còn quay về sở cũ, tán một cô lao công Mễ khác, và cưới cô này
đem về phụ trông coi tiệm. Nhưng ảnh hưởng của trận suy thoái 1981- 1983
bắt đầu lan rộng, và tiệm vật dụng thể thao của Tuấn suy sụp. Chi phí và tiêu
xài cho gia đình ăn vào vốn và Tuấn mời tôi lên tiệm tư vấn cho anh về thủ
tục phá sản. Tôi có thừa kỹ năng vì đang chuẩn bị “đắp chiếu” cho dự án bất
động sản của mình bên Arizona.
GARY VÀ GIẢI PHÁP MIỄN PHÍ
Gary tươi cười khi bước vào chào hỏi chúng tôi, đang ủ rủ như hai con mèo
chết. Khoảng hơn 50 tuổi, áo quần bảnh bao, Gary giống như một thương
nghị sĩ với mái tóc trắng và phong cách lịch lãm. Nghĩ Gary là một nhân
viên bán hàng từ Nike hay Reebok gì đó, Tuấn bỏ đi uống cà phê, nhờ tôi
tiếp dùm.
Gary nói hôm nay là ngày may mắn của ông. Tôi có giải pháp cho vấn đề
của ông và ông không phải tốn 1 đồng xu nào. Tôi điện thoại cho Tuấn về
ngay vì không một ông chủ doanh nghiệp nào lại có thể bỏ qua một đề nghị
hào hứng đến vậy. Đề nghị của Gary rất đơn giản, “Bổ nhiệm tôi làm quản lý
cửa hàng này. Tôi không lãnh lương và cứ mỗi tháng, tính sổ và chia cho tôi