ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 128

“Ngay cái giây phút họ đặt chân đến đây thì em bắt đầu ra sức bảo vệ, bênh
vực họ rồi. Vô ích thôi Maryellen ạ. Trước đây anh đã nói với em và giờ
anh lặp lại cho em rõ nhé. Chẳng có gì thay đổi giữa anh và họ đâu. Không
một chút nào cả”.

Cô nao núng trước sự cứng rắn hiện rõ trong từng lời anh nói. “Nhưng
Jon...”.

“Anh sẽ không bao giờ nói về chuyện này nữa. Anh để họ đến đây vì em
muốn thế, chứ không phải bất kỳ lý do nào khác”. “Nh ưng họ là những vị
cứu tinh cho chúng ta đấy. Làm sao anh có thể phủ nhận những gì bố mẹ đã
làm cho chúng ta chứ? Jon à, họ bỏ nhà cửa để đến đây. Giờ họ phải ngủ
trong một khách sạn tít ngoài xa lộ, tất cả là vì họ muốn ở gần chúng ta
trong suốt thời gian này. Điều ít nhất mà chúng ta có thể làm là thể hiện
lòng cảm kích”.

“Trước đây họ đâu có giúp đỡ anh”, Jon hét lên bằng cơn giận dữ không
kiềm chế nổi. “Thay vào đó họ lại nói dối. Họ nên thấy diễm phúc vì anh đã
không tố cáo họ tội khai man để rồi họ phải ngồi tù như anh đã từng phải
chịu vậy”.

Maryellen c ố nén mình, cố giữ bình tĩnh. “Đúng, họ đã nói dối, và cũng vì
thế mà anh phải khổ sở đủ đường. Họ đã trả giá rồi đấy Jon ạ, họ trả một cái
giá rất đắt”.

“Không đâu Maryellen”, chồng cô quát, “Anh mới là người phải trả giá.
Anh mới chính là người phải ngồi sau song sắt nhà tù. Em có biết anh trải
qua những năm tháng đó như thế nào không? Em có thật sự muốn biết
không? Anh căm ghét họ đấy. Anh đã thề sẽ không bao giờ dính líu gì đến
ai trong họ nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.