ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 165

mình phải đi. Dù họ bàn chuyện gì đi nữa, rõ ràng rằng sự có mặt của cô là
không cần thiết. “À, em... em nghĩ tốt hơn mình nên về nhà”.

Cal ti ễn cô ra xe và hôn lên má cô. Khi lái xe đi, Linnette liếc nhìn ra sau,
thấy Cal và Vicki chụm đầu vào nhau, nói chuyện gì đó. Nó khuấy động nỗi
lo lắng càng lúc càng dâng cao trong lòng cô.

“Nhanh lên Olivia”, Jack ngoảnh lại, gọi to khi chạy bộ vài bước chậm
trước mặt vợ trên đường Lighthouse. May mắn là giao thông chiều thứ Bảy
khá thông thoáng. “Jack”, Olivia thở hổn hển, gắng sức chạy theo. “Chậm
lại đi”. Chị chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày Jack Griffin có thể chạy vượt
qua mình. Nhưng giờ anh đã giảm được gần mười bốn ký và do tập luyện
đều đặn, anh trở nên nghiện tập thể dục. Bệnh đau tim là động lực và là lời
cảnh báo giúp anh duy trì thói quen này.

Cố gắng đuổi kịp Jack, Olivia bước nhanh hơn, thở hổn hển khi đến bên
cạnh chồng. “Còn bao xa nữa?”, chị hỏi, giọng hụt hơi.

“Quanh góc đường kế tiếp là chẵn ba dặm”. Ngay khi họ ôm cua con
đường, Olivia dừng lại, giảm tốc độ, mệt mỏi. Chị ngả người ra phía trước
để bắt nhịp thở. “Em không thể theo kịp tốc độ của anh nữa rồi”, chị nói, hít
lấy hít để không khí vào phổi mình.

Chạy dậm chân tại chỗ, trông Jack đầy vẻ tự hào. “Có lẽ em cần giảm vài
cân đấy”. “Jack!”. Olivia thẳng người, lừ mắt nhìn chồng, hai tay chống
hông. “Đùa thôi mà”, anh nói, cười khúc khích.

“Xí anh đâu có đùa”. Vấn đế là, cô có lẽ có thể tập để giảm ba ký. Chỉ có
điều vào tuổi của cô, điều này không dễ như trước đây nữa. Bất chấp những
nỗ lực hết mình, mấy ký lô thừa bướng bỉnh này không chịu nhích xuống.
Sẽ dễ đốt bỏ chúng đi bằng đèn hàn, như chị đã nói với Grace dạo gần đây.
Grace và Olivia đã cùng nhau trở lại học lớp thể dục nhịp điệu vào tối thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.