ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 175

được lời nào, Allison chỉ gật đầu. “Không phải là anh ấy”, cô bé nói.
“Không phải Anson đâu ạ”. Anh sẽ không nói dối cô. Anh bảo cô rằng anh
không ra tay phóng hỏa và cô tin anh.

M ột lát sau, mẹ cô đứng lên và rời khỏi phòng. Allison vẫn còn ngồi thẫn
thờ nơi mép giường. Cô bé phải suy nghĩ phải tìm cách giải quyết vấn đề
này. Mỗi khi cô muốn quên đi vụ phóng hoả thì cuộc trò chuyện với mẹ
Anson lại lẩn quẩn trong tâm trí.

Ch ơi với diêm lửa. Theo mẹ Anson thì anh gần như đốt rụi căn nhà khi còn
nhỏ. Sau đó anh cùng một nhóm bạn đốt một bụi cây rồi đến nhà kho trong
công viên. Lửa mê hoặc anh, mẹ anh không ngại nói cho cô biết. Theo lời
Cherry thì giờ đây anh càng ngày càng gây ra những đám cháy to hơn,
nghiêm trọng hơn.

Ngay Cả mẹ ruột Anson cũng nghĩ anh phải chịu trách nhiệm vì đã đốt cháy
nhà hàng Hải Đăng. Người duy nhất vẫn còn tin tưởng anh là Allison. Tuy
vậy, mỗi một manh mối, bằng chứng mà cô thu lượm được đều nhắm thẳng
vào anh.

L ần đầu tiên, niềm tin cô bé dành cho Anson bị lung lay. Cô muốn tin, và
cầu mong rằng anh vô tội. Nhưng làm sao cô có thể giữ vững niềm tin đó
khi đối mặt với những điều mà mình dần khám phá được?

Điện thoại reo vang, trong cơ may nhỏ nhoi rằng đó có lẽ là Anson, Allison
chộp ngay lấy trước khi Eddie kịp phản ứng.

“A lô”, cô bé nói, hy vọng giọng mình không hổn hển như mình cảm thấy.
“Allison hả, là Kaci đây. Cậu đã nhận được thư chấp nhận của trường Đại
học Washington chưa?”. “ Ừ, có rồi”.

“Tớ cũng vậy. Có muốn ra ngoài ăn mừng không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.