ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 237

thú. Anh há hốc miệng, nhưng anh không thể thốt nên lời. Anh chỉ trố mắt
ra nhìn cô.

“Em chưa bao giờ để lộ ra cả”, anh nói, lặng cả người. “Làm sao em có thể
chứ?”, cô hỏi, đưa tay lên mặt chùi nước mắt. “Em... em không biết làm
cách nào nữa, rồi anh bắt đầu gặp gỡ Linnette và cô ấy đáng yêu quá và em
thì... không có gì hấp dẫn. Anh biết tại sao lúc đầu em không muốn thực
hiện chuyến đi này không?”.

Cal ghét mình vì cái t ội chậm hiểu, nhưng hình như thực sự anh rất kém
nhanh nhạy trong khoản này thì phải. “Anh tưởng có gì đó liên quan đến
công việc ở văn phòng em”.

“Em chỉ nói thế vì em sợ mình sẽ không thể che giấu được cảm xúc của
mình, và giờ thì nhìn chuyện gì đã xảy ra cho em đây này”.

“Chuyện đã xảy ra”, Cal nói, mạnh dạn, dứt khoát, “là anh cũng phải lòng
em”. Anh không hề biết Vicki sẽ phản ứng với lời anh vừa nói như thế nào,
tuy nhiên, anh không ngờ cô tung ra một cú đấm giộng thẳng vào ngực anh.
“Sao anh dám nói thế với em hả, Cal Washburn? Sao anh dám chứ?”. Cô
nói một từ và đồng thời thoi anh một cái.

“Ui da”. Cal lùi lại va xoa xoa ngực, ngạc nhiên, lúng túng trước sự tấn
công dữ dội của cô. “Ối, đau quá. Sao em đánh anh?”. “Anh cũng đừng có
đụng vào em nữa”.

“Anh tưởng - anh hy vọng em chia sẻ cảm xúc với anh”.

“Em có”, cô l ầm bầm, “nhưng điều đó không thể thay đổi được sự thật
rằng Linnette đang kiên nhẫn đợi chờ anh trở về vịnh Cedar. Vậy còn cô ấy
thì sao? Cô ấy cũng yêu anh không kém”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.