ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 25

minh, chung thủy và tốt bụng. Ryan thì không có được một đức tính nào
trong số đó cả. Thậm chí cậu ta không còn đi học nữa. Cháu không biết cậu
ta hiện đang ở đâu”. Nhưng hiện tại cô bé cũng chẳng biết Anson đang trôi
giạt nơi nào.

“Cô biết mà”, Cecilia nói một cách điềm tĩnh, “và lý do mà cô biết chính là
bố cháu. Ông chẳng bao giờ thèm giúp đỡ nếu nghĩ Anson sẽ làm tổn
thương cháu”.

“Anh ấy đã làm tổn thương cháu”. Allison phản ứng, nắm chặt tay lại.
“Cháu không hiểu tại sao anh ấy lại trốn chạy nữa”. Cô bé tự hỏi liệu Anson
có cân nhắc đến tình cảnh khủng khiếp mà anh đã đặt cô vào không. Anh
không hề bận tâm suy nghĩ đến ai khác ngoài chính bản thân mình. Anh
phải trốn thoát, phải bỏ chạy. Vậy nhưng, anh đã bỏ Allison lại đối mặt với
những người gièm pha anh, một mình.

“Đôi khi người ta không biết phải đối mặt với đau đớn như thế nào”,
Cecilia nói, mắt vẫn không rời đứa trẻ. “Cách duy nhất mà họ có thể phản
ứng là chạy trốn”.

“Điều đó chỉ làm cho mọi việc thêm tệ hại hơn”, Allison nói.

“Cháu rất khôn ngoan khi nhận ra được như thế”, Cecilia bảo. “Nhưng
không may là Anson lại không hiểu được điều đó. Cô đoán cậu ấy cũng đau
đớn và bối rối, bỏ trốn là giải pháp tốt nhất và nhanh nhất mà cậu ấy có thể
nghĩ ra lúc này, như phản ứng đầu tiên mà chúng ta có khi nỗi đau kéo
đến”.

“Anh ấy đi đâu cơ chứ?”. Như cô biết thì Anson không có ai khác thân
thuộc. Mẹ anh là một bà mẹ độc thân, chưa bao giờ bà nói cho anh biết bố
anh là ai. Anson chưa từng đề cập đến ông bà hay cô, dì, chú, bác mình. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.