ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 314

“Trên khán đài đó hả?”.

Cô mỉm cười, áp sát chiếc điện thoại di động vào tai mình. “Và anh có biết
tại sao chỗ này lại quá đặc biệt với em không?”.

“Đó là nơi lần đầu tiên anh hôn em”. Thì ra anh cũng nhớ. “Những gì mà
anh có thể nghĩ đến vào đêm đó chỉ là hôn em thôi. Lúc đó em đẹp quá. Má
em ửng hồng lên vì lạnh và em mặc chiếc áo đỏ rực đó... Anh nghĩ em có
thể hẹn hò với bất kỳ chàng trai nào mình muốn, vậy mà em lại chọn anh”.

“Đừng anh”, cô bé nói, cố nghẹn lại.

“Đừng gì?”.

“Nếu anh cứ tiếp tục nói như thế, có lẽ em sẽ khóc mất”. Cố nghĩ ra một
câu hài hước nào đấy, cô thêm vào. “Lúc khóc trông em rất xấu xí”.

“Anh ước gì có thể hôn em ngay lúc này”.

“Em cũng vậy”. Đã đến lúc cô không còn giữ bình tĩnh được nữa. “Anson
ơi, em không thể kéo dài cuộc sống như thế này được nữa”. Anh không trả
lời ngay, và khi cất tiếng, giọng anh nhỏ và khàn khàn. “Lúc nào em cũng
nằm trong suy nghĩ của anh. Đó là thứ giúp anh sống qua từng ngày. Anh
không biết giờ này sẽ ra sao nếu không có em. Hãy nhớ lấy điều đó nhé.
Cho dù có chuyện gì xảy ra về trận hỏa hoạn hay bất kỳ chuyện gì khác,
hãy nhớ rằng em là điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời anh”.

“Em sẽ nhớ”, cô bé thì thầm.

“Anh nhận ra em đang băn khoăn, rằng không biết liệu có nên tin anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.