ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 367

Dĩ nhiên là cô vẫn chưa cho họ biết. Cô vừa mới quyết định đây thôi - cách
đây chỉ hai phút. Thế nhưng... dường như nó là một quyết định đúng đắn.
Cô phải rời khỏi vịnh Cedar. Lấy lại cân bằng sau nỗi đau bị bỏ rơi đã khó,
nhìn thấy Cal và Vicki tay trong tay, hạnh phúc bên nhau lại càng khó khăn
với cô hơn. Không, giải pháp hợp lý duy nhất là thu dọn tư trang và đi ngay.

“Anh xin l ỗi”, Cal khổ sở thừa nhận. Linnette biết rằng anh đang nói một
cách chân thành. Chỉ bằng ba từ đó thôi, anh đã phần nào xoa dịu nỗi đau
suốt những ngày qua trong cô.

“Đừng bận tâm về chuyện đó”, cô nói giọng buồn buồn pha chút mỉa mai.
“Em đang nhận được một bài học mà hầu hết bọn con gái đều nếm trải khi
còn học cấp ba. Em... em luôn là người thất bại”.

Cô đột ngột đứng dậy, thấy cần phải bỏ đi.

“Tạm biệt Cal”.

Anh cũng đứng lên, cúi nhìn xuống đất, hai chân loạng choạng không vững,
rõ ràng là không được ổn. “Anh sẽ luôn nhớ ơn em”.

Anh sẽ nhớ ơn ư? Thì thôi, nghe cũng tốt, nhưng điều đó cũng chẳng thể
cứu vãn hay thay đổi được sự thật rằng anh đã không còn yêu cô nữa.
Linnette th ả bộ về nhà - mà chẳng mấy chốc, nó sẽ không phải là nhà cô
nữa - và leo lên lầu. Không một lần ngoái lại nhìn sau lưng, cô bỗng thấy
lòng thanh thản lạ.

Do nhút nhát, Linnette chỉ dám gọi điện đến trung tâm y tế để nói chuyện
với Giám đốc nhân sự và xin thôi việc bằng miệng. Một lá thư đúng quy
cách sẽ được gửi đến sau, cô nói. Khi bỏ điện thoại xuống, cô đánh máy và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.