ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 378

một cái. Anh với tìm bàn tay cô và bóp nó nhè nhẹ trong tay mình. Trông
anh hạnh phúc và mãn nguyện, trong khi Rachel thì cảm thấy ngược lại.
“Anh biết ngay khi gặp em, mẹ cũng sẽ quý mến em”, anh nói tiếp, “và anh
đã đúng. Mẹ nghĩ em là một cô gái đặc biệt”.

“Làm sao anh có thể nói được như thế chứ?”, cô hỏi, giọng chỉ như một
tiếng thì thầm. “Suốt buổi em hồi hộp chết đi được”. Cô không đề cập đến
lần giới thiệu ban đầu của họ, nhưng chắc chắn anh có thể đoán đó là một
phần lý do!

“Em có ư?”.

“Phải”, cô nói, sắp phát khóc. “Nate, em thật sự không thấy thoải mái chút
nào, em gần như không thể thở được”. Anh lại liếc sang nhìn cô. “Em đâu
có bộc lộ điều đó ra ngoài. Em là một phụ nữ ưu tú, Rach ạ, và bố mẹ anh
nghĩ rằng em rất tuyệt, anh biết họ sẽ nghĩ thế thôi”.

Hình như anh không để ý đến chuyện cô không nuốt nổi một chút thức ăn
nào của bữa tối thịnh soạn, đắt tiền đó.

“Bố mẹ anh thật sự rất quan tâm đến anh”, cô nói. Nate nhún vai. “Bố và
anh có nhiều điểm khác biệt và bất đồng suốt nhiều năm. Như em đã biết,
ông không tán thành việc anh gia nhập hải quân. Bố và anh có một trận cãi
nhau dữ dội, nhưng ẩn bên trong, anh biết ông tự hào về anh và quyết định
của anh. Ông dần tin tưởng ý kiến và quan điểm của anh, cả mẹ cũng vậy”.
Anh quét vẻ mặt hãnh diện sang phía cô khi họ băng qua chiếc cầu Tacoma
Narows trên đường trở lại vịnh Cedar.

“Bố mẹ anh có nhiều lý do để tự hào về anh, Nate ạ”. Giờ Rachel chỉ muốn
về nhà. Đầu cô nhức bưng bưng, hai má mỏi nhừ vì mỉm cười liên tục. Cô
không gặp nhiều rắc rối với bố Nate, không giống vợ mình, Nathaniel Olsen
là một người thẳng thắn. Bà Olsen đã chứng tỏ rõ ràng từ giây phút họ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.