ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 45

rồi. Ngày xưa, khi họ có ý tưởng mở nhà hàng Hải Đăng, Justine đều tham
gia vào từng bước của dự án. Giờ thì Seth cho cô ra rìa.

Trận hỏa hoạn xảy ra, và hậu quả của nó tệ hơn rất nhiều so với những gì cô
có thế tưởng tượng. Chồng cô đã biến thành một người xa lạ, một người mà
Justine chưa từng biết, chưa từng cảm mến. Ý nghĩ bỏ đi, cuốn quần áo vào
valy rồi biến mất càng ngày càng lớn trong cô, như một cám dỗ khó cưỡng
lại Warren đã đề nghị cô dọn đến căn nhà nghĩ dưỡng của anh ta ở kênh đào
Hood. Ở đó rất yên bình với bờ biển trải rộng, khoáng đạt đến vô cùng. Leif
sẽ rất thích đi dọc theo bãi biển, khám phá, đùa nghịch trong làn nước mát.
Lúc này đây cô có thể mường tượng ra cảnh ấy, rằng con trai mình sẽ đào
cát tìm sò bằng chiếc xẻng nhỏ, tiếng cười của thằng bé sẽ hòa vào trong
gió. Kể từ lúc Leif chào đời đến giờ, gia đình họ chưa từng đi nghỉ mát lần
nào. Nhà hàng Hải Đăng đã chiếm trọn quỹ thời gian của họ. Chỉ khi nhà
hàng không còn nữa, cô mới bắt đầu nhận thấy nó đã thâu tóm cuộc sống
của họ thế nào.

“Justine”. Seth đặt tay lên vai cô khi bước đến từ phía sau. “Mọi việc sẽ ổn
thỏa thôi, em yêu ạ”, anh nói, giọng êm dịu như muốn hòa giải. “Em biết”.
Trận hỏa hoạn, sự sụp đổ nhà hàng... tất cả không còn là mối bận tâm lớn
của cô nữa. Điều khiến cô lo lắng chính là sự tác động, ảnh hưởng của nó
lên chồng cô.

“Anh nhận ra dạo gần đây anh gàn dở và hay cáu giận vô lý quá”. Cô mỉm
cười và đặt tay mình lên mu bàn tay anh. Thú nhận mình gàn dở chỉ là một
cách nói giảm, nói tránh thôi. Sự thật thì Seth đã xử sự tồi tệ hơn thế nhiều.

“Mọi việc rồi sẽ ổn”, anh lặp lại, “một khi chúng ta tìm ra kẻ đã làm chuyện
này”.

“Có thật thế không?”, cô hỏi, nhưng dường như Seth không nghe thấy vì
anh không trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.