ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 68

không chắc lắm. “Bố nói cháu có thể mua một chiếc áo đầm để mặc trong
Lễ Phục sinh”.

“Cô sẽ rất vui được cùng đi với cháu”, Rachel trấn an đứa trẻ. “Bố cháu
muốn nói chuyện với cô”, giọng của cô bé trở nên phấn khích hơn.
“Rachel”, Bruce nói. “Như thế có phiền cô lắm không?”.

“Không đâu. Tôi muốn đi với con bé mà”.

“Lúc nào thuận tiện cho cô?”.

Vì Lễ Phục sinh diễn ra vào cuối tuần tới, Rachel nghĩ cần phải đi sớm.
“Chiều nay có được không?”. Cô đề nghị. Cô hiếm khi rảnh rỗi vào ngày
thứ bảy, nhưng cô đã sắp xếp nghỉ vào hôm nay vì hy vọng Nate cũng sẽ
được rảnh. Nhưng đã vào giữa chiều rồi mà cô vẫn chưa nghe tin tức gì từ
anh, vì thế cô đoán anh sẽ không gọi cho mình.

“Chi ều nay mà đi thì hay quá”, Bruce nói.

Rachel nghe Jolene hét vang vui sướng ở đầu dây bên kia.

“Tôi sẽ chở con bé đến trong một tiếng nữa nếu tiện cho cô”. Bruce nói. “Sẽ
rất tuyệt đấy”. họ bàn bạc về giá cả cho bộ quần áo mới và cúp điện thoại
sau vài lời tạm biệt. Rachel luôn thích khoảng thời gian ở bên Jolene, họ
giống như hai bạn gái thân thiết của nhau vậy. Khi Jolene bắt đầu học lớp
bốn, con bé nhờ cô đến trường tham dự buổi họp phụ huynh cho mình, và
được sự đồng ý của Bruce, Rachel đã đến. Sau đó Jolene viết cho cô một
bức thư cảm ơn rất dễ thương mà Rachel xem như báu vật. Cô có một xấp
giấy mà Jolene đã vẽ hoặc tô màu tặng cô. Chúng là những thứ mà một bé
gái thường tặng mẹ mình, và Rachel cảm thấy rất tự hào khi đóng vai trò đó
- một bà mẹ thay thế thời gian trong cuộc sống của Jolene.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.