ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 88

Allison viết một ký hiệu trên bìa giấy vàng. “Cảm ơn bác đã cho cháu cơ
hội”.

“Không có gì. Có điều gì cháu muốn hỏi trước khi chúng ta bước vào phòng
xử án không?”. Cô bé mỉm cười, vẻ thăm dò. “Cháu... cháu đã hỏi tư vấn
viên xem cháu có được đặc cách làm việc với bác không. Có lẽ bác không
nhớ điều này, nhưng khoảng ba năm trước bố mẹ cháu đã đến phiên xử của
bác, lúc ấy họ xin ly hôn”.

Thì ra đấy là lý do tại sao cái họ nghe rất quen với Olivia. Bây giờ thì chị đã
thật sự nhớ lại cặp đôi đó và trường hợp xin ly hôn của họ. “Bố mẹ quyết
định chia nhau chăm sóc chị em cháu. Bác nói bác không thích Eddie và
cháu cứ cách vài ngày lại phải di chuyển giữa nhà bố và nhà mẹ vì thế bác
trao nhà cho chúng cháu và buộc bố mẹ phải luân phiên đến thăm”.

Olivia mỉm cười. “Bác nhớ rồi. Nhưng những quy tắc nghề nghiệp không
cho phép bác bàn luận về bất kỳ vụ nào, vì có khả năng các bên lại kêu
nhau ra tòa đứng trước mặt bác lần nữa”.

Allison gật đầu. “Họ đã cưới lại rồi, bác biết không?”. Olivia không biết,
nhưng chị rất vui khi nghe tin này. “Thật tuyệt”. Nhìn đồng hồ, chị đứng
dậy và tay lấy chiếc áo choàng đen. Mặc áo vào, chị rời khỏi chiếc ghế
bành. Allison theo sau chị và Olivia giới thiệu cô bé với thư ký tòa, người
sau đó hộ tống cô bé đến chiếc ghế gần ghế của quan tòa.

Các vụ án diễn ra theo lịch trình buổi sáng hôm đó có lẽ đã giúp Allison mở
mang rất nhiều điều hơn hẳn những gì cô bé từng đọc hoặc thấy trên tivi.
Những vụ về phân chia việc nuôi dưỡng, chăm sóc con cái luôn khiên trái
tim Olivia tan nát. Theo luật lệ của bang, họ phải giao con cho người nào
gần gũi với con cái nhiều nhất, miễn là đứa con được an toàn và chăm sóc
tốt. Hầu hết mọi trường hợp, người mẹ luôn được quyền nuôi con. Nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.