DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 1294

Tiêu ma ma thấy vậy muốn lên trước khuyên.

Nhưng Bùi Khởi Đường lại lắc lắc đầu, ra hiệu Tiêu ma ma mang mấy

người A Mạt lui xuống.

Mặc dù trời đã tối rồi, Lang Hoa vẫn có thể thấy ủng của Bùi Khởi

Đường đã bị nàng đạp lõm cả xuống.

“Không sao đâu, không phải chỉ là một Từ Tùng Nguyên thôi sao?

Không có ông ta, chúng ta vẫn sẽ thắng như thường, nàng yên tâm, ta sẽ
dốc hết toàn lực.” Giọng nói ôn hòa của Bùi Khởi Đường truyền tới.

Lang Hoa ghét nhất cái giọng điệu bình tĩnh như vậy của hắn, hắn cho

tới bây giờ đều là như vậy, chỉ cần muốn làm cái gì là sẽ làm ngay, khiến
cho nàng thương tâm.

Lang Hoa cảm thấy trong lòng khó chịu, hình như là có tâm tình gì lướt

qua, đợi đến khi nàng muốn bắt lấy thì lại không có gì cả.

Lang Hoa nói: “Đừng tưởng rằng cái gì ngươi cũng biết thì cái gì cũng

có thể làm được, có một số việc sẽ không theo ý của ngươi đâu.”

Muốn gặp mặt nàng liền cố ý chuốc say Hồ tiên sinh ầm ĩ cười nhạo, hắn

có lúc nào từng nghĩ qua cảm nhận của người khác, muốn tới thì tới, muốn
đi thì đi, đổi một cái thân phận còn muốn người ta hoàn toàn tiếp nhận,
người như vậy còn không bằng Lục Anh.

“Ngươi đi đi, không có chuyện gì đừng có qua đây.” Lang Hoa nhàn nhạt

nói, “Ta cũng là một nữ tử, vốn là danh tiếng ở bên ngoài. Vạn nhất bị
người khác phát hiện, ngươi là nam tử có thể không quan tâm, nhưng ta vẫn
còn phải lập gia đình.”

“Trước đây là Trấn Giang đánh trận, ta tuổi tác hãy còn nhỏ. Bây giờ

không như thế nữa rồi, qua mấy tháng nữa ta sẽ mười một tuổi, nữ tử mười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.