DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 219

Còn gây nữa, người không còn mặt mũi nào chỉ có thể là họ.

Lục Tĩnh vội tới đạp cả vào chân, chỉ là Lục Nhị thái thái đi về phía

trước, nàng lại không thể ở lại thêm, chỉ đành cắn răng đuổi theo mẫu thân.

Vương Kỳ Chấn lộ ra biểu cảm nham hiểm, “Lát nữa ta phải khiến nàng

ta phải ân hận.” Nói xong cũng đưa người trở về.

Lục Anh vốn nên đuổi theo, nhưng hắn lại dừng chân để nhìn Cố Lang

Hoa.

Một đứa bé tám tuổi không thể đọc ra nhiều phương thuốc như thế,

nhưng bảo hắn tin Bồ Tát sống lại, Lục Anh lắc lắc đầu, hắn cũng không
phải kẻ ngốc như thế.

Cố Lang Hoa thật sự đã đi một nước cờ hay.

Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, bạt chúng sinh khổ, chữa chúng sinh

bệnh, mượn pháp hiệu của ngài truyền bá phương thuốc là tốt nhất, hơn nữa
Giang Chiết lại sắp bùng nổ chiến tranh, trong thời khắc lòng người hoảng
loạn, nếu phật tổ hiển linh, vậy thì có nghĩa là ít nhất Trấn Giang có thể
vượt qua ải khó này, lòng người được an ủi, sẽ bớt nổi loạn dân, cho nên
phương trượng hòa thượng của Miếu Dược Vương mới có thể ủng hộ Cố
Lang Hoa như vậy.

Vì đây thật sự là một việc tốt từ bi.

Cho nên ông ấy có thể không nhịn được khen ngợi Cố Lang Hoa thông

minh, cứ coi như tất cả đều là giả, nàng cũng trở thành thật.

...

Mẫn Giang Thần càng viết càng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nàng còn

cho rằng Lang Hoa đọc hai tờ đơn thuốc sẽ dừng lại, ai ngờ Lang Hoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.