cần thiết hắn phải đứng bên cạnh mẹ cả, trông như là đang suy nghĩ cho mẹ
cả, đây chính là chỗ bi ai nhất của con vợ lẽ.
Cố Lang Hoa đã nói ra, hắn lại không thể không đi, Lục Anh gật gật đầu,
“Bảo vệ tiểu thư nhà ngươi, bảo nàng cẩn thận hơn chút.” Quay người đuổi
theo Vương Kỳ Chấn.
Không có đám người Vương Kỳ Chấn, Miếu Dược Vương đã khôi phục
lại sự yên tĩnh và an lành của phật môn tịnh địa.
Chỉ có thanh âm non nớt của bé gái vang lên trong đại điện.
Lang Hoa vừa đọc vừa chú ý động tĩnh xung quanh, có lẽ trong thời gian
một chén trà, ánh mắt đã nhìn khắp mọi nơi, có người thò đầu nhìn vào
trong đại điện.
Cá mắc câu rồi.
Lang Hoa hơi hơi cười, đột nhiên đổi chương trình, “Đóa thê nha, an gia
lư, khả thiết thích, a phi dũng... ”
Người đó lập tức bước ra từ trong góc, tóc tai rối loạn, khuôn mặt bẩn
thỉu, miệng há lớn, thần tình kinh ngạc.
Lang Hoa đứng lên, thu lưới.