DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 266

Thân ảnh nho nhỏ, giọng nói thanh thúy, thoáng cái liền xẹt qua trước

mắt Vương Nhân Trí, không biết làm sao trong nháy mắt này Vương Nhân
Trí cảm thấy mình đã già đi.

...

Bên ngoài trang viện của Cố gia, quan binh đã ngăn bách tính lại bắt đầu

kiểm tra, trong đám người truyền đến âm thanh nghị luận. Đây không phải
là cửa thành, cũng không phải là phủ nha, những người qua lại đều phải bị
hỏi vặn một hồi.

Cha con Vương gia cứ như vậy dấy lên một trận hoang mang ở Trấn

Giang, không đến mấy ngày sẽ có các loại lời đồn truyền bá ở trên đường.
Mẫn Hoài nhìn về phía Hàn ngự sử, "Trước mắt đại chiến, sợ nhất chính là
dân loạn, chỉ sợ nếu còn tiếp tục như vậy thì không thể tìm được phản tặc,
Ngự Sử đại nhân và hạ quan sẽ vì phải bôn ba vất vả."

Hàn ngự sử mím môi, nếu như Vương Nhân Trí lại không bắt được phản

tặc, ai cũng không giúp được hắn, dù sao Mẫn Hoài cũng đang là quan to
tam phẩm, viết tấu chương tố cáo vào trong kinh, đừng nói là cha con
Vương Nhân Trí, cho dù là hắn cũng sẽ bị liên lụy.

Trong lòng bàn tay của Vương Kỳ Chấn đã chảy ra một đống mồ hôi

lạnh, đôi mắt phải nhìn chăm chú dân chúng đang lui tới. Quan mới vừa
cương cho phép một người đi qua, hắn lập tức liền tiến lên nhấc cổ áo của
người kia, "Nói, ngươi tới nơi này làm cái gì?"

Người nọ sợ đến mặt không còn một chút máu: "Quan gia tha mạng, tiểu

dân chỉ đến dùng gạo nếp để đổi gạo, một túi gạo nếp thì đổi được hai túi
gạo."

Vương Kỳ Chấn nghe xong liền cười lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.