DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 327

Tuy rằng A Mạt có đốt huân hương, nhưng vẫn lờ mờ có thể ngửi thấy

được mùi thuốc đông y nhàn nhạt.

Nhìn thấy Lang Hoa, cả người A Mạt đều thở phào nhẹ nhõm, một bộ

dáng vẻ khóc không ra nước mắt, "Tiểu thư, cuối cùng ngài cũng đã trở
về." Nói xong ánh mắt nhìn về phía trên giường.

Nàng còn từ chưa từng thấy qua cái dáng vẻ này của A Mạt.

Lang Hoa bước nhanh đi tới bên giường, mơ hồ thấy một người con gái

mặc một cái váy màu hồng cánh sen ngắn tay an tĩnh nằm ở nơi đó, Lang
Hoa kéo ra màn, ánh mặt trời buông xuống qua ke hở, cả người "nàng"
thoáng cái liền trở nên sáng rõ, lông mi đen đặc, sống mũi thẳng tắp, đôi
môi giống như bông hoa hơi mím lại, sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng vừa
vặn đem kim quang màu vàng trong ánh nắng nhàn nhạt chiếu vào trên mặt
chậm rãi hô hấp, xa xôi mà mềm mại, chưa từng gấp gáp, có vẻ ung dung,
thanh tao, lịch sự.

Nàng cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua người đẹp như vậy, Lang Hoa

nhịn không được nhìn thêm vài lần.

Mỹ cảnh kiếp trước chưa thấy được, kiếp này không thể bỏ qua.

Đáng tiếc, "nàng" mở mắt, đôi mắt sâu thẳm, ánh sáng lấp lánh tuyệt trần

giống như một thanh dao, dù che đậy cũng không thể lấn át được ánh sáng
sắc bén, bỗng chốc biến trở về thành một nam tử.

Từ trong cổ họng hắn phát ra một tia cười khẽ, "Cố đại tiểu thư hình như

rất thất vọng." Vừa nói vừa nhắm hai mắt lại, "nàng có thể từ từ nhìn, ta lại
ngủ thêm một hồi nữa."

Lang Hoa nhịn không được cười ra tiếng, sau đó xoay người nhìn về phía

A Mạt, sắc mặt của A Mạt vẫn khó coi như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.