DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 367

hề để tâm, hắn còn từng lén hỏi Lục Anh có thích Cố gia đại tiểu thư đó
không, Lục Anh đã trả lời một câu, nàng mới có tám tuổi.

Tám tuổi thì có làm sao chứ? Không lẽ sẽ không lớn lên sao?

Hắn thì không quan tâm, cho dù già hay trẻ, dài hay ngắn, hắn đều thích

những thứ đẹp đẽ, tất cả mọi thứ đẹp đẽ trong thiên hạ đều là của một mình
hắn. Đợi lần này phụ thân lập được đại công, hắn sẽ thuận lợi ra làm quan,
khi đó hắn cũng có thể học theo những kẻ quyền quý đó, mua một căn nhà
lớn, nuôi một gánh hát, đúng, chính là một gánh hát, không phải là loại
gánh hát biểu diễn trên phố, mà phải lựa chọn kỹ càng từng người một,
được hắn ngày ngày nuôi dưỡng, hắn muốn chúng hát gì thì phải hát đó,
hơn nữa còn phải chỉ được hát cho một mình hắn nghe.

Lý Húc còn đang suy nghĩ đến gương mặt xinh đẹp như hoa của Cố

Lang Hoa và viễn cảnh người đẹp vây quanh, mỹ nhân trong lòng, không
để ý đến lời Lục lão thái gia nói, nhưng câu cuối cùng hắn đã nghe rõ rồi.

“Ngài nói sao? Không cho tất cả mọi người xuất thành? Đó là do Hàn

Chương định ra sao?”

Thấy Lý Húc ngạc nhiên đến vậy, Lục lão thái gia rất vừa lòng, cuối

cùng cũng có một người chịu nghe hắn nói đàng hoàng. Vừa nãy ông ta còn
tốn bao công sức nói một đống đạo lý, kể lể một đống uất ức, cũng chính là
để làm bước đệm cho câu nói này, ông ta muốn cho Lý Húc biết tên Hàn
Chương này quá đáng thế nào, Cố Lang Hoa đáng ghét ra sao.

Lý Húc nghĩ ngợi một lúc, “Vậy thì có liên quan gì đến Cố gia?”

Lục lão thái gia vốn đang định bưng chén trà, tức thì tay khựng lại, lời

ông ta nói tối nghĩa khó hiểu như vậy sao? Ông ta nói đến rát cả họng mà
Lý Húc còn chưa hiểu, “Mọi chuyện đều là do Cố Lang Hoa gây nên.”

Cố Lang Hoa gây nên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.