DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 537

thành hôn bà tặng cho Lão thái gia, lân đầu tiên Thê Hoành chạy thương,
Lão thái gia truyên lại thứ này cho Thê Hoành,

Tuy là vật bình thường nhưng là tấm lòng của mẹ hiền.

Cổ đại thái thái nói: "Lang Hoa tuổi trẻ thiểu kinh nghiệm, người bên

ngoài cũng là nhìn rỏi cười nhạo thôi, trên thể giới này người duy nhât có
thể hiêu tâm tình của con dâu cũng chỉ có mẹ.”

Thanh âm của Cổ đại thái thái bỗng nhiên nhẹ đi rất nhiều, dường như

bên trong chứa đây đaụ thương, “Ngày đó Thê Hoành đi còn nói phải sớm
chút trở vẽ mừng ngày sinh thân của mẹ, chàng biêt mẹ thích nghe tán kịch,
chàng còn cô ý học một đoạn muôn diên cho ngài xem. Thê Hoành hiêu
thuận với người nhât, bât kê bên ngoài có bao nhiêu khó khăn, luộn là một
khuôn mặt tươi cười khi nhìn người, gương mặt tươi cười kia từ đâu đên
cuôi ở trước mắt con... Chàng che chở chủng ta như vậy, nhưng lúc chàng
chịu khổ thì chúng ta đang làm gì? Chàng phải chịu bao nhiêu buôn bã, bao
nhiêu đau khổ, bao nhiều sợ hãi...”

Cổ đại thái thái huhu khóc lên.

Cô lão thái thái câm cái túi lên nhìn, phía trên còn in lâm tâm vêt máu,

Thê Hoành a, rốt cuộc đã trải qua những gì, loại đau đớn nhự cät của sự
mât mát đó lại truyên đên ngực bà, bà dường như không thở nôi, cuôi cùng
trước mắt tôi sâm lại, cả người ngã về phía sau. Trong phòng lập tức truyên
tới thanh âm kinh hãi, “Lão thái thái, Lão thái thái. Mau. Mau mời Hô tiên
sinh tới đây."

Cổ đại thái thái kinh hoảng thất thổ đứng lên, chén trà trong tay cũng rơi

xuống đât, Cô tử thái thái đã khân trương gọi Cô lão thái thái, “Lão thái
thái, người đừng dọa cháu dầu.”

Cổ lão thái thái hai mắt nhắm nghiền, mặt như giấy vàng, Cổ tứ thái thái

đưa tay ra sở chỉ cảm thây tay. Cô lão thái thái lạnh như băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.