DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 575

"Hết giờ rồi." Thanh âm nam từ tráng kiện truyền đến.

Lý Húc nhất thời rùng mình một cái, giãy dụa giữ chặt tay Lý quản gia

không buông, "Quản gia, mau cứu ta, đáp ứng bọn họ, dù Hàn Chương có
nói gì cũng đáp ứng hăn."

Lý quản gia lúc này mới phát hiện hai sai nha cảm gậy lớn đi vào. Lý

Húc giãy dụa muôn trôn, sai nha huơ gậy làm Lý Húc trượt té, hai cây gậy
nhân cơ hội chui xuông dưới bụng Lý Húc, ngay sau đó Lý Húc giông như
một con cá bị xuyên trên gậy bị người nhảc lên đặt trên mặt đất, một cây
côn tử ngăn chặn co hãn, một cây khác hướng mông hãn đánh xuông.

Một gậy đánh xuống, Lý Húc kêu rên lên, sai nha để cho Lý Húc kêu đủ,

lại đánh xuông một gậy tiêp theo, ba gậy một bát muôi sát lên miệng vêt
thương, lúc này Lý Húc như một con cá gân chêt toàn thân run run không
ngừng.

Lý quản gia dựng tóc gáy, mông cũng thấy nóng rát, hắn nghe lão gia nói

qua, trong cũng đánh người chính là như vậy, sẽ không đánh đên hỏng, còn
có thể làm cho người chịu đau khô.

Nghĩ đến đây, Lý quản gia nước mắt"ào ào" rơi xuống, công tử làm sao

chịu được al.

Nghe tiếng Lý Húc kêu rân, Tiêu ma ma không khỏi hé miệng cười, "Lý

công từ này đúng là tỉnh quý, mới đánh vài cái như vậy đã kêu thành cái
dạng này."

Lang Hoa đương nhiên biết phẩm tính Lý Húc, hắn chẳng những là cái

gối thêu hoa xem không dùng được, lại còn vô lại.

Kiếp trước, sau chiên trận ở Trân Giang, Lý Húc bị đưa đi biên cương

rèn luyện, lại không chịu nôi Tây Bắc nghèo khô, hai năm đã bỏ chạy về
kinh. Bởi vì không có sở trường gì lại luôn đem chiên tích ở Trân Giang ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.