DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 797

Xu Minh muốn quay người bỏ trốn, nhưng vinh dự của dũng sĩ Tây Hạ

không cho phép hắn làm như vậy, Xu Minh cầm đao lên, lao người về phía
trước, lần này hắn sẽ dùng sức liều mạng, hắn tự cho rằng không có mấy
người có thể giữ được đao này của hắn.

Nhưng người đó không né không tránh chỉ nâng trường đao trong tay

lên.

Tiếng va đập của sắt đá vang lên, hai cán đao va vào nhau, nổ ra ánh lửa

rực rỡ.

Hai người cứ đứng mãi trên đất, ai cũng không động đậy.

Xu Minh ngơ ngác nhìn người phía trước, dù không nhìn thấy gương mặt

người này, nhưng từ trên người của người này hắn cảm nhận được một loại
khí thế cao quý mà kiêu ngạo, cứng rắn đỡ lấy một đao này, nếu không phải
từ nhỏ tu tập nội lực, tuyệt đối không thể còn kiên trì đứng ở đây.

Xu Minh đột nhiên buồn rầu.

Không ngờ lần này tới Giang Chiết lại gặp phải nhiều nhân vật lợi hại

như vậy.

Hắn đã coi thường Đại Tề, coi thường quân đội của Giang Chiết.

“Bắt được đầu sỏ, vinh nhục cùng chịu.” “Bắt được đầu sỏ, vinh nhục

cùng chịu.” Tiếng hô hào vang lên khắp nơi.

Xu Minh ngửi được mùi trên người người Tây Hạ, họ đều đã chết ở đây

không chút tôn nghiêm, nát vụn trên mảnh đất này.

Đây là sự nhục nhã lớn nhất của họ.

Xu Minh chỉ cảm thấy cổ họng hơi ngọt, “woa” nhả ra một ngụm máu

tươi. Hắn cầm đao lên lại đánh tới, trường đao trước mặt múa lên, giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.