DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 916

Giống như hạ nhân Bùi gia nói vậy, đợi đến khi Bùi tứ công tử không hồ

nháo, thì có thể đưa tay ra thi một cái công danh.

Trên thuyền lớn một mảnh huyên náo, Thẩm Xương Cát mang người xa

xa đứng ở một bên ngắm nhìn.

Thuộc hạ bên cạnh thấp giọng nói: “Cũng thật kỳ quái, Bùi đại nhân trị

gia nghiêm cẩn, tại sao lại nuôi ra một đứa con quần là áo lượt như vậy.”

Thẩm Xương Cát nhưng lại cảm thấy loại chuyện này là bình thường,

nào có nhà nào mãi không bại, Bùi gia những năm nay đã không lớn như
trước đây nữa rồi, nói không chừng từ nay về sau sẽ suy sụp xuống.

Thế nhưng hắn lại không thể để cho Bùi Khởi Đường ẩu tả như thế mãi,

thừa dịp Bùi Khởi Đường mở tiệc mời toàn bộ tài tuấn của Hàng Châu, hắn
phải cho Bùi Khởi Đường chút thể diện để nhìn xem.

Tránh cho Bùi Khởi Đường và cái lão già sư thúc đó, đi ra ngoài bôi xấu

thanh danh của hắn.

Bóng đêm từ từ phủ lên toàn bộ sông Tiền Đường, đèn trên thuyền lớn

cũng dần sáng lên, các hoa nương bắt đầu điều đàn ngâm xướng, rượu và
thức ăn cũng bắt đầu mang lên bàn, hiện giờ chỉ chờ vị Bùi tứ công tử cho
tới bây giờ không ở trước mặt người lộ diện kia xuất hiện.

Ở đầu mặt sông khác, một chiếc thuyền đi tới, có người đưa tay ra kéo

cửa sổ, lôi hoả chiết2 ra từ từ đốt sáng lên một ngọn đèn, sau đó đem đèn
treo ở khoang thuyền bên ngoài.

2 Mồi lửa.

Ánh trăng rơi vào bàn tay mảnh khảnh của nàng, nàng ngước mắt lên,

trên mặt che một tầng gấm trắng giống như khói sóng phập phồng trên mặt
sông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.