DAO KỀ GÁY - Trang 207

Thế là tôi thấy chỉ còn một lối thoát: chồng tôi phải chết. Đúng thế, nhưng
bằng cách nào? Tôi nghĩ đi nghĩ lại, tính đủ mọi cách nhưng chưa tìm ra
thì tôi nhìn thấy Carlotta Adams mô phỏng tôi trên sân khấu. Thế là tôi nẩy
ra giải pháp. Nhờ cô ấy giúp đỡ tôi có thể tạo ra được bằng chứng ngoại
phạm. Ngay tối hôm đó tôi lại gặp ông và tôi nẩy ra ý tưởng tuyệt vời là
nhờ ông đến gặp chồng tôi thuyết phục ông ấy đồng ý ly hôn. Sau đó tôi nói
rằng tôi sẽ giết chồng. Tôi nhận thấy nếu ông nói ra sự thật theo kiểu đùa
vui thì sẽ không ai tin. Đã bao nhiêu lần tôi nhận thấy tốt nhất là nên tỏ ra
ngu dốt hơn là mình thật. Ngay trong lần thứ hai gặp cô Carlotta Adams,
tôi đã nói đến kế hoạch của tôi và giải thích đấy là một sự đánh cuộc. Cô
ấy sẽ đóng giả là tôi trong một bữa tiệc và nếu cô ấy thành công, không bị
ai nghi ngờ thì tôi sẽ thưởng cho cô ấy mười ngàn đô la. Thấy số tiền quá
lớn, cô ấy rất mừng và chính cô ấy đề ra các cách đổi quần áo, vân, vân...
hai chúng tôi bàn sẽ đổi quần áo cho nhau không ở nhà tôi cũng không ở
nhà cô ấy để đầy tớ không biết. Carlotta Adams không hiểu tại sao, tôi
cũng không nói lý do, và để cắt ngắn cuộc trò chuyện, tôi chỉ từ chối không
nói chi tiết thêm. Hẳn cô ấy cho tôi là ngu ngốc, khờ dại chứ không cho là
tôi ngoan cố. Nhưng cuối cùng cô ấy đồng ý. Hai chúng tôi cùng dựng lên
lớp kịch ở khách sạn Piccadilly, và tôi đeo chiếc kính cận của chị giúp việc
Ellis.
Chẳng bao lâu tôi nhận ra rằng phải thủ tiêu cả Carlotta Adams. Tôi rất
tiếc cô ấy, nhưng tôi không tán thành cách cô ấy mô phỏng những nhân vật
nổi tiếng, vì theo tôi, làm như thế là thiếu sự tôn trọng. Tôi còn giữ một ít
chất veronal vì thỉnh thoảng tôi vẫn dùng. Điều này làm cho mọi việc đơn
giản thêm nhiều. Tôi lại nảy ra một ý tưởng tuyệt vời: tại sao không tạo cho
mọi người tin rằng Carlotta Adams vẫn thường xuyên sử dụng thứ thuốc
ngủ đồng thời là ma túy ấy? Tôi bèn đặt làm một chiếc hộp nhỏ mỹ nghệ
bằng vàng, giống như chiếc hộp tôi đã được người ta tặng, yêu cầu nạm
thêm hai chữ đầu của tên cô ấy, mặt sau nắp hộp khắc dòng chữ đề tặng.
Một chữ đầu do tôi bịa ra, rồi đến Paris và ngày tháng bất kỳ, cốt để gây
rắc rối thêm cho việc điều tra. Một hôm ngồi ăn ở khách sạn Ritz, tôi lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.