DAO KỀ GÁY - Trang 5

CHƯƠNG 1 - ĐÊM BIỂU DIỄN

D

ân chúng có tính chóng quên. Vụ án mạng Huân tước Edgware mới cách

đây ít lâu còn dấy lên một làn sóng căm phẫn ầm ĩ đến thế, vậy mà bây giờ
đã chìm vào quên lãng, nhường chỗ cho những chuyện giật gân khác.
Trong thời gian diễn ra phiên tòa, người ta không hề nhắc đến tên anh bạn
tôi, Hercule Poirot. Về điều này, tôi thấy cần nói thêm rằng chính anh bạn
tôi muốn thế: Poirot thích mai danh ẩn tích. Nếu như vinh quang của anh
nhưng lại được gán cho những người nào khác thì đó là điều chính Poirot
mong muốn.
Thêm vào đó, bản thân Hercule Poirot cho rằng vụ án đó là một thất bại của
anh, rằng anh khám phá ra vụ án đó chỉ nhờ câu nhận xét của một người
khách qua đường anh tình cờ nghe thấy, và Poirot cho rằng nếu coi là "có
công" thì đúng ra phải là công của người khách qua đương kia.
Thật ra, vụ án được phá chính là nhờ tài năng đặc biệt của Poirot. Nếu
không có cái tài năng đó của anh, chắc chắn đến ngày hôm nay thủ phạm
vẫn chưa thể bị ai phát hiện ra.
Tôi nghĩ đã đến lúc nên kể ra mọi chi tiết của câu chuyện bí hiểm này, và
tôi tin rằng tôi làm như thế chính là đáp ứng nguyện vọng của một người
rất đáng mến đã bị lôi cuốn vào vụ án này. Độc giả sẽ thấy rõ điều này
trong những trang tiếp theo.

o O o

Tôi còn nhớ rất rõ buổi tôi hôm đó, tôi ngồi trong phòng khách nhỏ xinh
xắn và ngăn nắp của Hercule Poirot, nghe anh thuật lại vụ án mạng của
Huân tước Edgware.
Bắt chước cách kể của nhà thám tử lừng danh người Bỉ kia, tôi xin mở đầu
câu chuyện bằng cái đêm biểu diễn vào tháng Sáu vừa rồi, tại một rạp hát ở
London. Trong đêm biểu diễn đó, nữ danh hài Hoa Kỳ, Carlotta Adams nổi
tiếng, đã thật sự chinh phục được công chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.