DAO KỀ GÁY - Trang 70

CHƯƠNG 9 - VỤ ÁN MẠNG THỨ HAI

T

ôi vẫn chưa đoán ra lý do khiến Poirot cuống quít, nhưng tôi biết rằng anh

bạn tôi không bao giờ làm việc gi mà không suy tính kỹ lưỡng.
Xe vừa đỗ, Poirot đã lao ra, hấp tấp trả tiền cho tài xế, rồi biến ngay vào
trong tòa nhà chung cư. Căn hộ của Carlotta Adams trên tầng hai, chúng tôi
nhận ra được do dưới phòng thường trực ở tầng một có đính tấm danh thiếp
của cô.
Poirot ba chân bốn cẳng lao lên thang gác, tôi chạy theo. Đến phòng cô,
anh bấm chuông. Lát sau cánh cửa mở ra. Người mở là một phụ nữ trung
niên búi tóc sau gáy, mắt đỏ hoe, chứng tỏ bà ta mới khóc.
- Cho tôi hỏi tiểu thư Carlotta Adams! -Poirot hỏi ngay.
Người phụ nữ chăm chú nhìn anh bạn tôi.
- Vậy ra các ông chưa biết?
- Biết gì? Có chuyện gì?
Mặt Poirot tái đi, và tôi đoán điều anh bạn tôi nghi ngại xảy ra đã xảy ra
rồi.
- Cô chủ tôi chết rồi, - người phụ nữ trung niên đáp. - Chết giữa lúc đang
ngủ!
Poirot thất vọng, loạng choạng, phải nắm khung cửa mới khỏi ngã. Anh
lẩm bẩm.
- Muộn quá!
Thái độ của Poirot làm người phụ nữ trung niên ngạc nhiên.
- Xin lỗi. Ông là một trong số bè bạn của tiểu thư phải không ạ? Tôi không
nhớ đã có lần nào nhìn thấy ông đấy.
Không trả lời câu hỏi, Poirot hỏi luôn.
- Bà đã gọi bác sĩ chưa? ông ta nói thế nào?
- Ông ta bảo cô chủ tôi đã dùng một liều thuốc ngủ quá lớn. Thật khủng
khiếp. Những thứ thuốc ấy nguy hiểm như thế đấy. Bác sĩ bảo tiểu thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.