ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 441

nghênh chiến, chỉ còn cách liên tục thoái lui. Tây Môn Lâu thừa dịp nhảy
vọt về thuyền mình, chèo như bay về Y Mạch Đảo.

Dường như hắn biết khó mà thắng được khi Sắt Sắt và người dưới biển

giáp công, vì thế cách tốt nhất chỉ có quay người tháo chạy.

Nhưng người dưới biển quyết không chịu buông tha Tây Môn Lâu, vẫn

ẩn dưới biển không ngừng đuổi theo hắn. Tây Môn Lâu nhìn sóng biển
cuộng lên từng hồi, đôi mắt đỏ nheo lại, rồi sử kinh, vận lực, ném trường
kiếm trong tay xuống biển. Lớp sóng đang cuộn lên không ngừng bỗng đột
ngột ngưng lại, mặt biển dần nổi lên từng mảng màu đỏ rực chói mắt.

Sắt Sắt vốn cũng đang xua thuyền đuổi theo Tây Môn Lâu, thấy vậy liền

vội vã dừng chèo, dưới nước lộ ra một bóng áo đen, rồi kẻ đó tung người
nhảy lên thuyền nàng.

Không ngờ người dưới biển giao đấu với Tây Môn Lâu lại chính là Mạc

Tầm Hoan. Lúc này đã khôi phục dáng vẻ nam nhi. Toàn thân hắn ướt
sũng, đầu mai không ngừng chảy máu. Khuôn mặt anh tuấn vì ngấm lạnh
mà trắng bệch như tờ giấy. Nhưng đôi mắt đen thâm u lại đang cháy bừng
bừng sát ý.

Phải mãi đến tận lúc này Sắt Sắt mới biết, hóa ra Mạc Tâm Hoan cũng

biết Nhẫn Thuật.

“Mau đuổi theo!” Hắn hét lên với mọi người trên thuyền. Nhưng xem ra

đã quá muộn. Chiến thuyền của Tây Môn Lâu đã vào trong và cửa đập đã
được đóng lại.

Một lát sau, Tây Môn Lâu đã nhanh chóng xuất hiện trên nóc Liên Vân

Thành. Hắn nhìn Mạc Tầm Hoan đầy thách thức, miệng nở nụ cười cực kỳ
tà ác. Đột nhiên, hắn dùng lệnh kỳ phát lệnh, tức thì cung tiễn trên thành
bắn xuống như mưa liên hồi không dứt. Cảnh tượng đó, trong mắt Sắt Sắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.