ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 516

Trụy Tử vốn là người của Xuân Thủy Lầu, nên cũng đã quen với việc này.
Nhưng Sắt Sắt từ nhỏ ở trong Hầu phủ, chỉ quen thấy tường trắng ngói
màu, lúc này phải qua đêm ở bên ngoài đồng hoang, nàng cảm thấy có một
thứ cảm giác đặc biệt thú vị.

Sắt Sắt đứng bên ngoài lều của mình, đưa tầm mắt nhìn ra xa. Bầu trời

hôm nay xanh thẫm, trong như vừa được gột rửa, cao và sâu đến hút tầm
mắt. Màu cỏ vô biên xanh ngút ngàn, điểm xuyết trên đó là các khóm hoa
dại đủ màu, giống như một bức họa chầm chậm được giở ra. Nếu nói cảnh
đẹp của Giang Nam là cô gái thanh tao yêu kiều khiến người ta say đắm thì
vẻ đẹp của thảo nguyên phương bắc chính là một hán tử cao lớn rắn rỏi,
khiến người ta không khỏi rung động.

Theo hướng chảy uốn lượng của Vân Thủy Hà, trên đồng cỏ xanh tươi

bát ngát có một đỉnh núi kỳ lạ đứng cô độc. Dáng núi cao lớn đó giống hình
một người, một tay chỉ lên trời, một tay chỉ xuống đất.

“Đỉnh núi đó hình dáng thật kỳ lạ, trông giống hệt một con người!”. Sắt

Sắt chỉ tay về hướng núi, cười nói với Trụy Tử đứng bên cạnh.

Trụy Tử nheo mắt nhìn theo hướng Sắt Sắt chỉ, nói: “Đó là Thiên Hựu

Viện, nơi Tế Tư của Bắc Lỗ Quốc sinh sống”.

“Ồ! Tế Tư sống ở đó ư?” Sắt Sắt nhướng mày, không ngờ lại có người

sống trên đỉnh núi đó.

Tiểu Thoa thấy bộ dạng kinh ngạc của Sắt Sắt, liền cười khẽ đưa lời giải

thích: “Đỉnh núi đó đã có từ lâu, cũng không biết là từ năm nào, có người
thấy hình dạng đỉnh núi giống người, lại một tay chỉ trời, một tay chỉ đất
liền cho rằng ngọn núi đó là Phật tổ hóa thân. Có người còn vô tình phát
hiện, trong đỉnh núi đó có một sơn động được hình thành tự nhiên. Vì thế
đỉnh núi đó được gọi là Thần Phật Giáng Thế. Cũng không biết bắt đầu từ
khi nào, hàng năm, Bắc Lỗ Quốc đều đưa những cô gái chưa thành niên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.