ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 763

Nếu đêm đó Sắt Sắt không trông thấy Y Lãnh Tuyết và Dạ Vô Yên hôn

nhau trong trướng, có lẽ nàng sẽ cho rằng người con gái trước mắt và Y
Lãnh Tuyết hoàn toàn là hai người khác nhau, chẳng qua là dáng vẻ giống
nhau mà thôi. Thế nhưng, Sắt Sắt đã từng trông thấy bộ dạng má phấn
đượm xuân tình của Y Lãnh Tuyết, khoảnh khắc này, Sắt Sắt gần như có
thể khẳng định, người trước mắt nàng, không nghi ngờ gì nữa, chính là Y
Lãnh Tuyết.

Liên Tâm là Y Lãnh Tuyết, Y Lãnh Tuyết chính là Liên Tâm.

Sắt Sắt gần như bị phát hiện này làm cho rối loạn, trước ngực tựa như bị

người ta nện cho một búa thật đau, trái tim đập từng nhịp chậm chạp mà
nặng nề. Hồi lâu, Sắt Sắt mới nén nổi cơn cuồng loạn trong tim, đưa ánh
mắt từ trên người nàng ta di chuyển xuống nền tuyết trắng ngần, lạnh nhạt
đáp: “Đứng dậy đi.”

Y Lãnh Tuyết nhanh nhẹn đứng dậy, đôi mắt long lanh lướt qua gương

mặt thanh tú của Sắt Sắt, khóe môi mỉm cười, giọng nói nũng nịu: “Phu
nhân, những ngày qua, Liên Tâm ốm nghén, nên không đến bái kiến phu
nhân được, xin phu nhân lượng thứ. Hôm nay Liên Tâm sắp sửa rời khỏi
Xuân Thủy Lầu, vốn định bất luận thế nào cũng phải đến bái biệt phu nhân,
nhưng Lầu chủ nói tuyết dày đường trơn, Liên Tâm lại đang mang thai, e
rằng sẽ xảy ra tổn thương gì. Ai ngờ, phu nhân lại đích thân ra tiễn Liên
Tâm, Liên Tâm thực cảm kích vô cùng.”

Đây là Y Lãnh Tuyết sao?

Người con gái tựa như thần thánh mà cũng biết nói những lời như thế

sao?

Sắt Sắt khẽ nhíu mày, hỏi: “Sao thế, ngươi muốn đi ư?”

Đối với những lời nói khác của nàng ta, Sắt Sắt không hề hứng thú, chỉ

thích mỗi đoạn bái biệt trong lời nói của nàng ta. Bất luận đứa trẻ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.