ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 779

thương đứa con, những cũng sẽ không vì đứa con này mà bị bó buộc ở lại
Xuân Thủy Lầu.

Sắt Sắt nhếch mép, cười nhạt nhìn Vân Khinh Cuồng nói: “Đã để Cuồng

Y chê cười rồi, ta chỉ là quá kinh ngạc, cho nên mới không tin.”

Vân Khinh Cuồng nhíu mày cười đáp: “Phu nhân tin rồi thì tốt, những

ngày này phải nghỉ ngơi cho tốt, thân thể phu nhân gần đây có phần yếu ớt,
do cảm xúc bị dồn nén gây ra. Chuyện gì cũng nên nghĩ cho thoáng, ở đây
thuộc hạ có mấy viên thuốc an thai, mỗi ngày phu nhân uống một viên sau
bữa ăn là được.”

Vân Khinh Cuồng lấy thuốc từ trong túi ra, đặt lên bàn.

Sắt Sắt giơ tay cầm lấy thuốc, đặt vào trong túi gấm trên người, cười

nhạt nói: “Ta nhớ rồi, vậy có còn chuyện gì khác cần chú ý không? Đêm
qua ta cứ nôn khan, hơn nữa trong bụng cảm thấy lành lạnh.”

Vân Khinh Cuồng nhíu mày, lại đưa ngón tay ra đặt lên cổ tay Sắt Sắt,

nói: “Nôn khan thì bình thường, có điều trong bụng cảm thấy… lành lạnh
ư? Hay là do hàn chứng gây ra?”

Vân Khinh Cuồng đang ngưng thần bắt mạch, bỗng thấy cổ tay dưới

ngón tay mình xoay một cái, bàn ta ngọc thon kia đã lật lại, nắm lấy mạch
môn của hắn. Một giọng nói trong trẻo uyển chuyển vang lên bên tai:
“Triệu chứng này e rằng Cuồng Y cũng chưa từng gặp phải đâu!”

Hắn ngước mắt lên kinh ngạc, thấy Sắt Sắt đã đứng dậy, trên dung nhan

xinh tươi uyển chuyển phủ một màu sương băng giá. Sóng mắt trong trẻo
dập dờn, đáy mắt tựa như sông băng tan chảy, lấp lánh hàn băng sắc nhọn.

Màu đỏ của áo khoác chim tước nàng đang mặc ánh lên làn da trắng

như tuyết của nàng, cực kì kiều diễm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.