tháng. Đầu tiên, tất cả họ đều nghĩ rằng Josephine chỉ bị trúng thực món
fondue vào ngày lễ. Cô bé đã nôn mửa nhiều lần trong đêm và rồi bị tiêu
chảy. Isabell vợ ông đã gọi bác sĩ cấp cứu tư, và Viktor đã bế Josy trong chiếc
áo ngủ bằng vải lanh xuống phòng khách. Mãi cho đến ngày hôm nay, ông
vẫn còn cảm nhận được đôi cánh tay gầy nhỏ bé của con khi ông nhớ lại. Một
cánh tay đặt quanh cổ ông tìm nơi nương tựa, tay kia kẹp chặt con thú nhồi
bông mà cô bé thích nhất, con mèo xanh Nepomuk. Dưới những ánh mắt
nghiêm khắc của họ hàng đang có mặt, ông bác sĩ đã nghe lồng ngực bé nhỏ
của em, truyền nước biển và kê một loại thuốc vi lượng đồng cân.
‘Nhiễm trùng đường ruột nhẹ thôi. Đang có dịch trong thành phố mà.
Nhưng không sao! Tất cả sẽ tốt thôi.’ Đó là những từ mà người bác sĩ nói khi
từ giã. Tất cả sẽ tốt thôi. Ông ấy đã nói dối.
Viktor đứng ngay trước cửa vào phòng điều trị của bác sĩ Grohlke. Khi
muốn mở cánh cửa nặng nề ra, ông không thể xoay tay nắm cửa được. Lúc
đầu ông nghĩ rằng căng thẳng của những giờ vừa qua đã cướp đi hết sức lực
của ông. Nhưng rồi ông nhận ra cửa đã khóa. Có ai đó đã cài then ở bên
trong.
Chuyện gì đang xảy ra ở đây?
Ông quay phắt người lại và có cảm giác như đang nhìn mọi vật xung
quanh trong một quyển sách lật trang. Tất cả những gì ông nhìn thấy đều vào
đến bộ não của ông với tốc độ chậm đi, trong những tấm ảnh đứt quãng:
những tấm ảnh chụp phong cảnh Ireland trên tường của phòng khám, cái cây
cao su phủ đầy bụi ở hốc cửa sổ, người phụ nữ bị vẩy nến đang ngồi trên ghế.
Larenz lay cửa một lần cuối cùng rồi lê bước qua phòng chờ đến lối đi bên
ngoài. Hành lang vẫn còn đầy người. Cứ như bác sĩ Grohlke là người bác sĩ
duy nhất trong Berlin.
Viktor bước chậm chạp ra phía trước đến quầy tiếp tân. Một thiếu niên có
nhiều vấn đề về mụn trứng cá đến mức (không thể không nhìn thấy được)
đang đứng chờ nhận toa thuốc, nhưng Larenz đẩy anh ta sang bên một cách
thô lỗ và bắt đầu nói với cô tiếp viên ngay lập tức. Ông biết Maria từ những
lần trước. Trước đây nửa giờ, khi ông cùng với Josy bước vào phòng khám
thì cô còn chưa có ở đây. Bây giờ thì ông mừng vì người mà cô thay thế rõ