Trần Dĩnh ở đầu dây bên kia trầm ngâm rất lâu mới lên
tiếng: “Sao cậu có thể làm như vậy?”
Lưu Huệ Anh cười ha hả, sau đó nói: “Còn nói là không lo, chỉ nói
có thế đã lừa được cậu rồi!”
5.
Ban ngày Trương Hoa đi dạo ở rất nhiều cửa hàng đồ điện, bản
thân anh cũng không hiểu mục đích của mình là gì? Đây đúng là một
kiểu tâm lý hết sức kì quái!
Giờ đúng là đã đến lúc Trương Hoa cần phải cân nhắc đến
chuyện đi làm lại. Những lời nói lần trước của Cổ Triết Đông thực
sự đang phát huy tác dụng với Trương Hoa, chủ yếu là vì sự sinh
tồn. Đối với Trương Hoa hiện nay mà nói tìm một công việc không
phải chuyện khó khăn, nhưng tìm một công việc có thể phát huy
tiềm năng và có chế độ đãi ngộ tốt thì hơi khó khăn. Nếu không
phải vì Cổ Vân Vân, Trương Hoa chắc chắn đã đồng ý quay lại
công ty điện tử Triết Đông.
Trong lúc Trương Hoa đang do dự chưa quyết định, anh cảm
thấy dường như đi dạo ở các khu bán đồ điện tử sẽ tìm được đáp án.
Thực ra anh biết rõ không thể tìm được đáp án, nhưng anh vẫn cứ
đến. Tâm lý con người rất kì lạ, thỉnh thoảng gặp phải vấn đề khó
giải quyết thường hi vọng tìm được đáp án dựa trên những hành
động mà bản thân biết rõ không thể mang lại đáp án.
Đang là kỳ nghỉ tết nên khu thương mại khá vắng vẻ. Những
nhân viên bán hàng của công ty điện tử Triết Đông nhìn thấy
Trương Hoa đều nhiệt tình chào hỏi, có một số người vẫn quen
miệng gọi anh là “giám đốc Trương”. Trương Hoa cũng nói chuyện