ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 143

Bác sĩ Barbato bảo:
- A, bà Corbo, mùa đông này bà gặp nhiều chuyện không may nhỉ.
Đó là một lời thông cảm, nhưng cũng là nhắc khéo chuyện cư xử không
khéo của Octavia.
Lucia tức đến đỏ mặt. Bà định nhắc những lần hắn ăn bánh, uống cà phê
của bà. Nhưng người nghèo vốn coi trọng thầy thuốc, nên Lucia chỉ ôn tồn
nói:
- Bác sĩ ơi, sao mà cái chân, cái lưng tôi đau đến đi không nổi, chả làm
được việc gì.
- Bà bảo cháu bé vào bếp đi.
Nghe bác sĩ nói, con bé vội xáp gần, choàng tay ôm đầu mẹ. Mẹ nó nói nhẹ
nhàng:
- Lena vào bếp, giúp các anh rửa bát đĩa nhé.
Nhìn bác sĩ mỉm cười, bà hiểu ngay, quát ra:
- Hai thằng ranh Vincenzo, Gino. Chúng mày bày bừa trong bếp để
bác sĩ nhìn thấy phải không? Tao đánh què hết bây giờ. Lena ra xem, các
anh không dọn dẹp, vào đây méc mẹ nhé.
con bé được làm điệp viên, hớn hở chạy ngay vào bếp.
Bác sĩ Barbato đặt ống nghe, qua lớp áo ngủ, trên ngực bệnh nhân. Khi hắn
định bảo bà vén áo ngủ lên, con bé đã chạy vào đứng sát bên, hai mắt đen
tròn xoe, ỏn ẻn méc mẹ:
- Mẹ ơi, anh Vincent, anh Gino rửa đĩa, anh Sal lau bàn.
Bác sĩ có vẻ bực mình. Lucia vội bảo con:
- Giỏi. Bây giờ ra phụ các anh. Cấm vào đây, nếu mẹ không gọi nhé.
Con bé lon ton chạy trở ra. Nhìn tay Lucia khi vuốt đầu con, thấy cổ tay bà
bị sưng, bác sĩ biết mình đã đoán đúng căn bệnh. Hắn bảo bà nằm sấp, rồi
vén cả áo ngủ lên. Nhìn mấy chỗ sưng như nơi xương cùng, hắn cười lớn:
- Bà bị thấp khớp. Cứ tắm nắng, nghỉ ngơi, đi Florida chừng một tháng
ấm áp là khoẻ ngay.
Rồi hắn thận trọng ấn khắp cơ thể, xem bà còn đau chỗ nào nữa không. Hắn
nhận thấy người đàn bà nông dân trên bốn mươi này đôi mông vẫn nở nang
rắn chắc. Giống như con gái của bà, đó là cặp mông gợi cảm của những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.