ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 144

bức tranh khoả thân trưng bày tại Florence. Nhưng nó không hề gợi chút
ham muốn trong ông bác sĩ. Hắn cho rằng tụi nghèo này không được sạch
sẽ. Hắn kéo áo ngủ của bà xuống.
Bệnh nhân xoay mình nằm ngửa trở lại. Bác sĩ nghiêm trang bảo:
- Sao? Bà bảo đau tới nỗi không đi, không làm được gì hết à? Đâu đến
nỗi nghiêm trọng vậy?
Bà nhìn hắn một lúc rồi bảo:
- Bác sĩ giúp tôi ngồi dậy một tí.
Bà rón rén buông chân khỏi giường, bác sĩ dìu bà đứng dậy. Nhưng vừa
ngồi thẳng lưng, bà đau đớn kêu lên, ngả tấm thân nặng nề vào tay ông bác
sĩ. Hắn nhẹ nhàng đặt bà nằm xuống trở lại. Rõ ràng bà bị đau thật. Hắn
bảo:
- Vậy bà phải nằm nghỉ thật. Rồi cơn đau sẽ qua đi. Không hoàn toàn
hết ngay được đâu. Tôi sẽ chữa cho bà lại có thể đi vào bếp được mà.
Lucia mỉm cười nói cám ơn.
Ra khỏi nhà bệnh nhân, bác sĩ đi trên đường hít chút không khí mát mẻ
trong lành. Với chút hài hước, hắn ngẫm nghĩ đến hoàn cảnh gia đình này.
Lão chồng sau thì nằm nhà thương điên, chồng trước chết vì tai nạn, cô con
gái lớn xinh đẹp thế thì bị lao, thằng con trải phải "bỏ của chạy lấy người",
lấy vội con bé nhà nghèo. Bà mẹ còn gánh nặng mấy đứa con còn bé, tự
nhiên bị què. Mụ nằm xù xù, với cặp mông mây mẩy, lại còn tỏ ra khó chịu
khi bác sĩ nói rõ căn bệnh.

Nhìn dãy nhà cho thuê với những ô cửa sổ nhỏ xíu sáng ánh đèn trong màu
trời xám xịt mùa đông, hắn khó chịu lẩm bẩm "Họ làm đếch gì để vượt qua
khỏi cảnh này". Hắn cảm thấy tức giận, gió lạnh từ sông ùa về, như quất
vào mặt, như thách thức vì những cảnh này bày ra trước mắt hắn. Hắn bực
bội tới nóng ran cả người, phải nới khăn choàng cổ bằng len do mẹ hắn đan
cho. Hắn tự nhủ, được lắm, để xem ta có thể làm gì để thay đổi tình trạng
này được không.

Với nhiệt tình đó, bác sĩ Barbato thực hành một phương pháp chữa trị cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.