ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 165

để lão không bán, cháu mới đập, bác phục sát đất. Ước gì mày là con ruột
bác.
Trên đường về, qua cửa xe, Larry nhìn khu đường sắt, cảm tưởng như nó
đang thay da đổi thịt từng giây, để trở thành một con người khác. Nó sẽ
không bao giờ trở lại làm bên đường sắt, không bao giờ lo sợ như khi còn
phải sống nhờ nha ga kia nữa. Tất cả uy quyền luật pháp sụp đổ trước mắt
nó bằng cái bắt tay giữa ông di Lucca với viên sĩ quan cảnh sát, bằng việc
nó được tự do trong chớp mắt dễ dàng. Nhưng nhớ lại bộ mặt đầy máu của
lão chủ tiệm, hai tay lão dang ra chặn đường và ánh mắt điên loạn của lão
nhìn nó, Larry cảm thấy hơi bị choáng. Nó nói thật với ông Lucca:
- Bác ạ, cháu không thể làm được cái việc đập mấy thằng cha đó để
thu tiền đâu. Cháu không phải là một tên du đãng.
- Không, không. Chẳng ai thích làm những chuyện như vậy đâu. Bác
là du đãng à? Bác không có con, cháu sao? Bác không la ba đỡ đầu cho con
cái của bạn bè sao? Cháu có biết sinh ra trên đất Ý là như thế nào không?
Phải kiếm miếng ăn như con chó la liếm trên mặt đất mà kiếm mẩu xương
bẩn thỉu. Phải biếu xén cha cố từng chụ trứng gà để được cứu vớt phần hồn,
phải giúi vào tay tụi chức sắc nhà nước từng chai rượu để xin một chữ ký.
Mỗi khi tụi địa chủ về quê nghỉ hè, đám gái làng phải đến lau chùi, dọn dẹp
nhà cửa, trang hoàng phòng ốc của chúng bằng hoa tươi. Chúng trả công
bằng gì? chúng ban cho một nụ cười hay một cái hôn lên bàn tay không đeo
găng của chúng. Nhưng, tại đất Mỹ này, mọi chuyện như một phép lạ, đủ
làm người ta tin vào Chúa. Ở Ý tụi lãnh chúa mạnh hơn bác. Nếu bác chỉ
lấy của chúng một quả ô liu, một củ cà rốt, một ổ bánh mì là phải tìm
đường chuồn cho sớm, chui rúc tuốt tận châu Phi mới thoát khỏi sự trả thù
của chúng. Nhưng ở đây, một đất nước dân chủ, tụi lãnh chúa chẳng có gì.
ở đây, cháu có thể tránh khỏi số phận nghiệt ngã, nhưng cũng có cái giá
phải trả. Thằng cha người Đức này là cái gì? Mở lò bánh, kiếm bộn tiền mà
lại không muốn chi ra đồng nao à? Thế giới này làm một chốn đầy rẫy
hiểm hoạ, vậy mà lò bánh của nó lù lù ngay góc đường mà không thèm
dòm ngó tới ai. Nó ỷ vào luật pháp à? Người nghèo làm sao sống được
bằng luật pháp. Vậy mà cháu còn thương hại nó. Quên đi. Cháu thấy cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.