ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 47

Gặp Gino, thằng Joey mừng rơn. Gino luôn giao cho nó việc thu và đếm
tiền. Leo lên mui xe là việc của Gino, Joey cũng khoái leo lên lắm, nhưng
lại số mất cái xe đẩy của nó. Ăn xong, Gino giục:
- Đi thôi, mày lên xe, tao đẩy cho.
Joey hãnh diện ngồi lên thùng xe, cầm cần lái , Gino đẩy nó băng qua
đường, ngang qua chòi của bác bẻ ghi, lọt vào đường trải đá giữa hai đường
tàu. Khi chúng nó khuất sau những toa chở hàng rải rác trong bãi, Joey phát
hiện một toa tàu cửa phía trên không đóng, nó lôi ra mấy cây móc nước đá.
Gino ra lệnh "Đưa cho tao". Rồi nó chạy lại, leo lên toa chở đá bằng một
thang sắt.

Đứng hiên ngang trên mui toa, nó cảm thấy thật tự do. Xa xa là cửa sổ
buồng ngủ của nó và bức tường ngôi nhà. Nó nhìn thấy cả những cửa hàng,
người, xe tấp nập. Dường như nó đang giương buồm ra biển, trên những
toa chở hàng đầy màu sắc với những cái tên đầy lạ lẫm: Union Pacific,
Santa Fe, Pnennsylvania. Mấy toa chở gia súc trống trơn, nhưng vẫn bốc
mùi nồng nặc. Quay lại, nó thấy bờ dốc đá xanh mướt bên bờ Jersey, thoai
thoải xuống mặt nước sông ngan ngát màu trời. Giữa hàng trăm toa chở
hàng, vài cụm khói toả lên từ mấy đầu máy đen ngòm, hoà vào không khí
trong lành của buổi ban mai mùa hạ.

Thấy Gino cứ đứng ngẩn ngơ ngắm cảnh, Joey hét toáng lên:
- Mau lên, Gino, ném nước đá xuống đi. Cớm giường bây giờ!

Gino lấy móc, kéo những cây nước đá ra khỏi cửa toa, đẩy xuống. Những
mảnh đá vỡ, long lanh như bạc tung toé lên tận chỗ nó đứng. Joey ôm từng
tảng nước đá, chất lên xe. Thoáng chút chúng đã lấy được một xe đầy. Gino
đẩy, Joey kéo ra khỏi bãi.

Gino định đem nước đá về cho mẹ, nhưng lão chủ hàng kem đã chặn hai
đứa lại, mua hết xe, một đô la. Chúng bèn trở lại làm thêm chuyến nữa. Lần
này cửa hàng thực phẩm cũng mua giá một đô la, lại còn tặng thêm nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.