ĐẤT NGHỊCH - Trang 15

của mọi người dân làng Trung Quyết.
Giọng nói ông ủy viên Cảnh sát có vẻ mệt mỏi:
- Tôi tin lời cậu, cậu Minh. Từ ngày biết cậu, tôi vẫn tin lời cậu nói, nếu
không, tôi đã không tới đây gặp cậu để nói một đôi lời. Và cũng vì tin cậu,
quý mến cậu, mà tôi mong rằng cậu hãy rời khỏi nơi đây, càng xa càng tốt,
càng sớm càng hay đó, cậu Minh. Tôi thành khẩn mong rằng khi Lê Phi
khám phá ra sự thật thì … trong cái vòng sự thật hắc ám đó … không có
cậu dính líu vào. Tôi thiết tha cầu mong như vậy. Mà không biết sự thật sẽ
ra sao đây chứ. Còn bây giờ, cậu Minh, xin cậu hứa với tôi hai điều.
Một cách vô thức ông hương quản Đặng Sâm cũng cảm thấy vụ Chi Lan tự
tử bằng cách treo cổ có nhiều uẩn khúc không dễ gì giải thích nổi. Và rồi
thế nào cũng xảy ra nhiều sự thật bất ngờ.
Trọng Minh cất tiếng hỏi:
- Những điều gì, ông Sâm ?
- Thứ nhất: cậu chớ tới nhà thờ lúc nầy. Thứ hai: cậu phải hết sức đề phòng.
Nói cho rõ hơn, chớ nên đi lang thang một mình tới những nơi vắng vẻ,
ruộng bãi hoặc bìa rừng tịch mịch. Bụi cây nào cũng có thể ẩn dấu một cái
nòng súng bên trong cả đó.
Chàng tài tử điện ảnh khẽ la:
- Vô lý quá !
Đặng Sâm cười nhạt:
- Cái chết của con Chi Lan chẳng vô lý đó sao? Và việc cần là phải tìm ra
những cái vô lý đó. Tôi e rằng Lê Phi sẽ nôn nóng làm gấp đấy. Hừ ! Dục
tốc thì bất đạt. Sự đổ vỡ đáng tiếc sợ khó lòng tránh được… Nhưng, dù sao
tôi cũng sẽ cố gắng can thiệp kịp thời …
Trọng Minh ngơ ngác:
- Ông hương quản nói lạ. Cũng còn có pháp luật chứ.
Đặng Sâm khẽ nhún đôi vai rộng. Ý nghĩa cái nhún vai ấy rất khó xác định.
Nhưng, có thể tạm đoán là: “Hừ. Quan xa bản nha gần, làm sao cậu trai lạ
nầy hiểu được”.
- Tôi cũng từng đặt câu hỏi như thế đó ! .. Thôi, tới đâu hay đó. Bây giờ về
đã, nghe cậu Minh. Anh em mình sẽ gặp lại nhau sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.