ĐẤT NGHỊCH - Trang 36

lại sinh. Sao ông không chịu để Chi Lan nằm yên nghỉ chứ ?
- Nó yên nghỉ sao được. Người ta đã giết nó mà.
Trọng Minh cài lại nút áo sơ mi, đưa bàn tay vuốt lại mái tóc. Trước khi nói
tiếp, chàng đưa mắt nhìn thẳng mặt người cha:
- Nếu ông khám phá ra sự thật rằng có nhiều người liên đới trách nhiệm về
cái chết của Chi Lan, mà trong số người đó lại có cả ông nữa, thì xin hỏi:
khẩu súng kia, ông sẽ chĩa vào ai ?
Bà Liên nhận thấy chồng, khi nghe chàng trai hỏi một câu hỏi khó như vậy,
đã cau mặt lại như thể người bị một cú đánh thật mạnh trúng chỗ nhược,
liền nói chận ngay:
- Mình ! Mình đừng nghe tên đó nói bậy. Y sợ quá nên nói liều đó. Thậy kệ
! Nó muốn nói gì cứ để nó nói … Hừ ! Trước kia con bé vẫn sung sướng
vui tươi. Chỉ tại hắn bỗng dưng ở đâu lù lù dẫn xác tới nên mới sinh
chuyện.
Chiếc đồng hồ treo kiểu cổ buông tiếng tích tắc, tích tắc như càng làm tăng
thêm vẻ tĩnh mịch của bầu không khí âm u. Đứng dựa lưng vào thành lò
sưởi, Giậu chăm chú dán tia mắt nhìn vào một điểm nào đó trên mặt đất.
Lúc nầy, bà Lê Phi đối diện với Trọng Minh. Chàng nhận thấy đôi tròng
mắt bà mẹ cũng màu nâu như mắt của Chi Lan, một màu nâu huyền ảo, linh
động giữa hàng lông mi cong vút.
Ông Lê Phi lẩm bẩm:
- Tôi không như người khác. Tôi chưa hề bảo anh là thủ phạm kia mà !
Nhưng tôi muốn biết sự thực ra sao. Thế rồi, sau cuộc hò hẹn với con gái
tôi ..
- Tôi đã nói với ông rồi mà. Tôi không gặp mặt Chi Lan. Bữa đó, nhiều
đoạn phim phải quay lại, chúng tôi bận làm việc túi bụi suốt ngày mà.
- Anh viện cớ …
- Tôi không viện cớ. Tôi xác định rằng …
Ông Lê Phi thong thả giơ một bàn tay. Giọng nói của ông từ tốn nhưng
nhiễm vẻ đắc trí khi thấy Trọng Minh nói dối lòi chuôi:
- Sau khi hò hẹn, anh định chỗ gặp gỡ con gái tôi tại vựa rơm, và anh đã đi
tới đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.