ĐẤT NGHỊCH - Trang 59

vào tội ác, thì tất nhiên tên cường bạo đó sẽ …. gặp tôi ngay. Nói ít, nhưng
tôi mong rằng mọi người đã thông cảm và đồng ý với tôi rồi.
Già Mã đặt chai rượu lên bàn, đưa tay lên chùi mép:
- Đặng Sâm nó nói … kể ra cũng đúng. Hừ ! … Khi bắt gặp, khi phát giác
được cái điều ghê gớm kia, tôi đã linh cảm ngay rằng khó lòng mà giữ kín
một mình cho được. Phiền quá !
Giậu khó chịu vì cái lối nhập đề dài lê thê của bác sĩ Mã:
- Bắt gặp cái gì, phát giác được cái gì, nói phắt ra cho rồi. Vòng vo tam
quốc hoài.
Chàng vị hôn phu đứng gần cây đèn dầu lửa khiến ông Mã cứ phải nhíu đôi
mí mắt để nhìn ănh cho rõ:
- Kỳ cục ! Tụi thanh niên đầu còn xanh tuổi còn trẻ, đời còn dài lắm mà sao
cái gì cũng hấp ta hấp tấp. Anh Phi ! Mong anh biết dùm cho một điều là:
khi con nhỏ Chi Thoa chạy đến gọi tôi thì lúc đó bụng tôi hãy còn đói meo,
chưa ăn uống gì hết à nghe ! Con bé cho biết là lúc đó anh đang gào thét
trong vựa rơm, bó tay chịu thua số mạng. Nhưng anh vẫn còn cần có một
người khác đến tận nơi đó với anh, xác nhận cho anh được rõ là: “Thôi hết
rồi ! Không còn cách gì cứu sống được Chi Lan của anh nữa đâu”. Có phải
vậy không ?
Ông Lê Phi buồn bã gật đầu:
- Hừ ! Đúng như vậy.
- Và lúc đó tôi đã yêu cầu anh đi ra ngoài để tôi khám nghiệm con nhỏ.
Bình sinh, tôi vẫn không ưa cái việc tự hủy hoại đời mình. Rắc rối lắm.
Nhất là tự hủy đời sống khi người ta mới được 18 tuổi đầu. Hừ, nhưng mà
thôi ! Cái đó lại là chuyện khác.
Đưa tia mắt liếc nhanh người cha và người mẹ cô gái chết oan, bác sĩ Mã
nhận thấy hai người đang chăm chú dán mắt vào đôi môi ông. Những tia
nhìn đầy hiếu kỳ, đầy kiên nhẫn. Tia nhìn độc đáo. Chỉ riêng người dân
làng Trung Quyết mới có cái lối nhìn lạ lùng như vậy.
Bác sĩ Mã nghiêm sắc mặt:
- Anh, chị Phi ! Điều tôi sắp nói ra đây chắc chắn sẽ gây đau khổ cho anh
chị không ít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.